"Này, sắp rồi, sắp rồi...""Cứu tao... Chết mấttt"
"Không phải ngay lúc này chứ??"
"Đừng nói là dừng ở đây nhá"
Đám con gái bàn trên lại xôn xao gì đó. Trong đó, Hee Yeon là đứa to mồm nhất. Hee Yeon là đứa con gái duy nhất mà Taehyung nói chuyện trong lớp, đơn giản bởi với cậu nó chẳng khác những thằng bạn đực rựa là mấy, bất kể mái tóc dài thướt tha và khuôn mặt xinh xắn ưa nhìn khiến bao thanh niên cùng khối sẵn sàng trồng cây si đến thế nào. Ông bà dạy cấm có sai - "Ở trong chăn mới biết chăn có rận", Taehyung nhìn con bé đang cười phớ lớ cùng đám bạn dán mắt vào điện thoại kia mà không khỏi buông lời cảm thán. Sắp vào lớp rồi mà chúng nó còn chộn rộn cái gì không biết?
"Đang xem gì đấy mày?" - Taehyung lại gần vừa xoa đầu Hee Yeon vừa hỏi, khiến mái tóc con bé rối tung.
"Có cái gì đâu..." - Hee Yeon bối rối gạt tay Taehyung rồi né ra. 'Càng nhìn càng thấy đáng nghi' - Taehyung nghĩ thế và tiện lúc ngó vào màn hình điện thoại. Tưởng gì, chỉ là một bộ phim truyền hình nào đó. Hee Yeon mà cũng đi xem mấy phim kiểu này sao?
Trên màn hình, nhân vật nam dịu dàng vuốt tóc nhân vật nữ, cả hai nhìn nhau say đắm. Taehyung biết cảnh sắp tới là gì, lại là một cảnh hôn nhạt nhẽo luôn khiến cậu thấy chán ghét và chuyển kênh. Đây chính xác là lí do cậu không hay xem phim tình cảm. Bộ không có cảnh hôn thì người ta không biết hai nhân vật yêu nhau chắc? Trong lúc Taehyung lầm bầm như thế, nụ hôn trên màn ảnh kia đã bắt đầu tự lúc nào. Đám con gái trở nên nín lặng, đúng hơn là gào thét không ra tiếng. Taehyung cũng vậy, nhưng hiển nhiên không phải vì thích thú. Không hề. Cậu tự dưng thấy miệng khô rang, đôi bàn tay vô thức nắm chặt lại. Cái cảm giác nôn nao trong dạ dày lại trào lên, giống hệt khi đó. Khi đó? Thốt nhiên cậu cảm thấy đầu thật đau nhức, Taehyung ôm đầu rên rỉ. Một bàn tay nào đó nắm lấy tay cậu, và ngay khoảnh khắc ấy, những hình ảnh nhòe nhoẹt cứ thế ùa về như thác lũ trong đầu Taehyung, những giọng nói lùng bùng bên tai, nhưng cậu không còn nghe rõ nữa. Điều cuối cùng cậu nhớ là hình ảnh cậu gục xuống sàn nhà nôn khan rồi mệt mỏi dựa vào một người nào đó.
* * *
"Tỉnh rồi à?" - Một giọng khàn khàn vang lên bên tai cậu, thật gần.
"Oái", cậu giật nảy mình khi quay đầu sang và thấy một gương mặt quen thuộc đang sát sạt. Là Yoongi. Cậu ta đang tì cằm lên giường, ánh mắt như thể đang ngái ngủ. Mà lúc nào cậu ta chẳng như vậy cơ chứ.
"Sao tao lại ở đây?"
"Ý mày là sao cậu đang yên đang lành lại lăn đùng ra ngất trong lớp ý hả? Cái đấy phải hỏi bác sĩ chứ tao biết thế quái nào được." - Yoongi đáp bằng giọng đều đều như thể việc cậu bị ngất cũng không can hệ gì đến cậu ta. Đột nhiên cậu thấy trong lòng bực bội, câu "cảm ơn" sắp thốt ra cũng được nuốt lại ngay lập tức.
"Sao mày không về lớp luôn đi?"
"Về làm gì? Tiện thể cũng trốn được một tiết luôn" - Yoongi tỉnh bơ đáp, rồi bỗng biến sắc "Mày lại làm sao thế? Có cần tao gọi cô Miran đến không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Short fic] Kẻ sợ hôn - Philemaphobia
FanfictionTaehyung là một kẻ sợ hôn. Cậu ta đã quả quyết rằng đời này, cậu ta vẫn có thể có bạn gái mà chẳng cần biết hôn là gì. Taehyung có thể đúng, ở vế "bạn gái". Nhưng còn... bạn trai thì sao?