Part VIII - Epilogue

2.5K 144 44
                                    

3 năm sau…

“Happy birthday to you! Happy birthday to you! Happy birthday Fany!” Tôi vỗ tay đầy hào hứng trong lúc thả  những chùm bóng bay màu hồng với hình 1 con Totoro in trên đó, chúng mang theo màu sắc yêu thích của Tiffany. Nàng sẽ rất vui khi nhìn thấy nó.

 Những quả bóng màu hồng từ từ bay lên, hòa vào sắc xanh của bầu trời. Thời tiết hôm nay có vẻ tốt, từng tia nắng hôn lên má tôi, cùng những làn gió ôm lấy tôi  khi tôi đứng 1 mình  trước mộ của Tiffany. Tôi ngồi trên mặt đất, chỉnh lại bó hoa hồng đỏ mà tôi đã đặt ở đó

 Bao lâu rồi kể từ lần cuối tôi nắm lấy tay nàng? Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối tôi cảm nhận được hơi ấm từ nàng ? Bao lâu rồi kể từ lần cuối tôi hôn lên đôi môi nàng?

 3 năm. 3 dài dằng dặc, cô đơn, những tháng ngày khổ đau thiếu vắng hình bóng Tiffany. Tôi vẫn còn nhớ cái ngày nàng rời bỏ cuộc đời này…nó vẫn hằn in trong ký ức của tôi như chỉ mới vừa xảy ra   hôm qua

 "Baby ..." Tôi đắp lại chiếc chăn lên cơ thể run rẩy của Tiffany.

 " Chúng rất đẹp Tae ... " Tiffany nói một cách yếu ớt. Đầu nàng  dựa vào vai tôi. Nàng từ từ nhấc tay, chỉ vào những con bướm bay lượn xung quanh chúng tôi

 Tôi đã có thể đưa Tiffany đến khu vườn bươm bướm nơi mà đáng ra tôi đã phải đưa nàng đến vào ngày hẹn hò năm đó nhưng không thể vì cơn bão. Nhưng ngày hôm ấy hóa ra là ngày đáng nhớ nhất vì nó là lần đầu tiên chúng tôi nói câu ‘lời yêu’ với nhau.

 "Em đẹp hơn chúng nhiều" tôi nói, trở mình 1 chút để có thể nhìn vào đôi mắt Tiffany. Nàng nở 1 nụ cười buồn "Không, thật mà ... Em đẹp hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này, Tiffany. Hơn cả vẻ đẹp bên ngoài ... Nét đẹp ấy  tỏa ra từ bên trong em  ... "

 " Tae chỉ đang cố làm em phấn chấn thôi "Nàng  cười khúc khích .

 "Đâu có, Tae nói thật mà" tôi mỉm cười ,vuốt ve bầu má xương xương của nàng. Tiffany thật sự gầy đi rất nhiều

 " Tae ? "

 "Sao em?"

 " Tae nghĩ em sẽ được lên thiên đường chứ? " Tiffany nhìn lên bầu trời chiều nhiều mây.. Chất giọng  điềm tĩnh khiến tôi không biết phài làm sao

 Tôi hít một hơi thật sâu. Thỉnh thoảng, Tiffany hay hỏi rất nhiều loại câu hỏi dạo gần đây. Nhưng tôi nghĩ có lẽ nàng đang sợ. Cái chết là một điều đáng sợ . Nỗi sợ không tên ấy sẽ ám ảnh bạn từng ngày. Thật sự mà nói,tôi không biết phải trả lời thế nào cho tất cả những câu hỏi của Tifany . Tôi thậm chí còn chưa thể trả lời cho những câu hỏi của riêng mình nữa: "Tại sao Tiffany lại cũng như bao người khác ? " Hoặc " Tại sao Chúa không ban cho chúng tôi 1 phép màu và kéo dài cuộc sống của nàng ? " Tôi không biết...Tôi thực sự không biết ...

 "Không sao ..Tae không cần phải trả lời... " Nàng ôm chặt lấy thắt lưng tôi và tựa đầu lên vai tôi lần nữa

"Tae  xin lỗi Fany ... "

 "Xin lỗi dường như là từ yêu thích của Tae lúc này nhỉ" Tiffany nói. Tôi có thể đoán được là nàng đang cười toe toét .

[SHORTFIC][TRANS]Today...[END]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ