CHƯƠNG 4: "EM SẼ PHẢI CHẾT!"

535 35 1
                                    

Mukuro không muốn Hibari bên cạnh Dino, hắn quay về để giết cậu.

...

"Anh đến để lấy mạng em!"

Câu nói nghe thật chua xót, từ hôm ấy đến nay cũng đã lâu, sao hắn vẫn chưa đến giết mình? Hibari suy nghĩ, cậu còn nguyện vọng nào chưa hoàn thành không? Chẳng biết có kịp thực hiện nó trước khi bị giết? Thật hài hước, cậu bắt đầu suy nghĩ linh tinh những điều vô bổ, dù sao cũng không thể để Dino hay Vongola biết chuyện này, cậu không muốn họ trao cho cậu ánh nhìn thương hại, nhất là Dino, anh ta sẽ phản ứng thế nào khi biết sư đồ của mình bị mưu sát nhỉ? Tự dưng cậu muốn gặp anh quá.

Không không, xua đi cái ý nghĩ ngớ ngẩn đó, tại sao phải bỏ thời gian gặp con ngựa chứng ấy làm gì? Bất giác cậu thốt lên tên anh, 1 cách vô thức... lúc nhận được từ Kusakabe 1 túi thơm

"Là của Dino-san nhờ tôi đưa cho cậu, xin lỗi tôi đã quên khuấy mất!"

Vậy là hơn 1 tháng kể từ ngày Dino về Italy và cũng bằng thời gian Mukuro gởi lời cảnh báo... hắn có phải là đang lên kế hoạch giết cậu không? Chẳng thấy hắn đến?

Cậu nhìn chằm chăm cái túi thơm nhưng không muốn mở ra xem thứ bên trong, điều gì đó thoi thúc bực bội, cậu quyết định ném nó cho Hibird như 1 món đồ chơi, chú chim sẻ nhỏ tò mò mở món đồ chơi vừa nhận được, nó vô tình làm rơi vật gì đó xuống, tạo 1 tiếng 'cạnh' trên sàn gỗ... là 1 vỏ sò được điêu khắc đơn giản nhưng không kém phần thu hút. Ngạc nhiên nhất là nội dung bên trong khi cậu thấy vỏ sò mờ nắp... những dòng chữ được khắc cẩn thận từng nét 'Anh yêu em Kyoya' khoảnh khắc ấy, trái tim cậu lệch đi 1 nhịp, nhát gan, cậu cười thầm, ngay cả thộ lộ trực tiếp với người mình yêu, anh cũng không dám.

"Đồ ngốc"- ôm lấy vỏ sò trong lòng ngực, tay xoa đầu Hibird- "Xin lỗi, ta lấy lại thứ này nhé!"

Chú chim sẻ có vẻ biết điều, nó thốt lên câu nói mà chưa từng được dạy 'Hibari đang yêu' đến 2 lần, khiến cậu có chút bất ngờ

Dino Cavallone, đấy là bất ngờ giành cho người anh yêu sao? Như trò chơi con nít ấy, anh vẫn hệt như 1 đứa trẻ. Hibari đã trân trọng món quà của chàng gia sư mình chắng tí thiện cảm như là vật báu, phải, dù gì nó cũng là món quà lố bịch đầu tiên cậu nhận từ anh.

"Có khi nào anh ta biết ta sắp chết nên sớm thổ lộ không? Ngươi nghĩ sao Hibird?"- Cậu mân mê vỏ sò trong lòng bàn tay, con chú sẻ thì cứ chăm chú vào hành động của chủ nó nãy giờ

Nghe câu hỏi, nó đã lặp lại câu nói ấy

"Hibari đang yêu"- vẫn là 2 lần

"Phải, ta đang yêu, nhưng ta chẳng biết mình yêu ai!"

"Hibari yêu Dino, Hibari yêu Dino!"

"Ai dạy ngươi nói linh tinh thế hả?"

Ngay cả 1 'động vật ăn cỏ' cũng nhận ra là cậu yêu anh, còn bản thân cậu lại chối lấy chối để, Dino có gì tốt sao? Cậu phải giải quyết sao với lời ngỏ của anh? Nếu anh mà tỏ tình trực tiếp, có khi anh sẽ bị cậu 'nện' cho vài cú tonfa, nhưng anh lại chọn cách gián tiếp thế này, làm sao có thể gặp anh để cho anh câu trả lời... Nghĩ đến đây, cậu lại sực nhớ tới ngày hắn sẽ đến lấy mạng cậu.

[KHR D18] LIMIT BREAKING (long fic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ