Chương 68: Happy Ending

1.7K 39 4
                                    

- Cái thứ máy móc này không làm khó được ta..... - Mukuro cười thầm. Trên tay anh là một thiết bị đếm giờ tinh vi.

- Không có ngòi thì đám thuốc nổ cũng vô dụng. - Byakuran nhìn kẻ bại trận mà cười toe toét.

- Các ngươi đã thực sự làm được sao? - Natsuhiko bị trói chặt, cười.

Nhưng , ai  đã nói rằng chỉ có một quả bom?

Tiếng nổ inh tai nhức óc vang lên, cắt đôi con thuyền, liền sau đó là một loạt các tiếng nổ nhỏ hơn lách tách khắp con tàu. Khói đen bốc lên dữ dội, con thuyền nhanh chóng chìm xuống dưới đáy đại dương.....

**************

Mình..... thăng rồi sao?

Pip. Pip. Pip. Tiếng kêu của máy điện tâm đồ từ từ kêu lên trong căn phòng trắng toát. Chỉ số hiện tại là 78 nhịp/phút. 

- Đây là phòng của bệnh nhân Ken Kyouta. - Một tiếng vọng từ ngoài cửa vang vào.

Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, và người đầu tiên bước vào là Nagsia.

- Karu.... Ken, cậu ổn chứ. - Nagisa chạy ào đến bên giường Karma. Những người khác cũng bước vào. Cô y tá lịch sự đóng cửa lại và ở ngoài.

Nagisa nắm chặt lấy bàn tay phải của anh.

- Lại dùng tên giả để nhập viện à?

- Ừ, biện pháp an toàn, Tsuna-sama đã nói như thế.

- Chào em, Karma. Hôm nay đại diện cho Tsuna-sama và tập thể nhà Vongola, chị xin chúc mừng em đã bình phục sau trận đánh với kẻ nguy hiểm nhất của Interpol. - Chrome cười tươi với một bó hoa thăm bệnh trên tay.

- Nhằm nhò gì, nhưng bây giờ em không ngồi dậy được. Vậy là chiến dịch đã thành công 100% rồi nhỉ?

- Ít nhất cũng phải một tháng nữa mới cho ra viện đấy. Đợi đến lúc ấy đi rồi chúng ta hãy tiếp tục nào. - Kayano.

- Ừ, đợi đến lúc ấy......

Tất cả lui ra ngoài, để lại ba người trong phòng.

- Cứu được mấy nhỏ ấy rồi nhỉ, tốt rồi ha? - Nagisa, vẫn nắm tay Karma từ ấy tới giờ.

- Ừ, thì vậy là trận chiến quy mô vĩ đại nhất đã hết rồi nhỉ. Đây quả là một tiếng vang lớn cho thế giới biết đây. Nè, tháng tám năm nay nhà tớ sẽ tổ chức tiệc đăng quang, mừng tớ lên vị trí phó boss đó! - Sugino cười - Các cậu có muốn tới không.

- Giờ mới tháng sáu thôi nhỉ? Chắc lúc đó tới được. - Karma vẫn cười.

- Thôi, chúng ta lui ra nào. Còn Karma, hãy nghỉ ngơi cho thật tốt đấy.

Và thế rồi, Karma mãn nguyện, anh tiếp tục chìm vào giấc ngủ sâu, đợi ngày bình phục.

**********************

- Vậy là OK DESU! - Korosensei tươi cười vào cái ngày đón Karma ra khỏi bệnh viện về nước Nhật. Khi anh vừa tới cửa lớp thì họ đã làm một bữa tiệc hoành tráng. 

- NGẠC NHIÊN CHƯA! - Mọi người hét lên.

- Ơ....

- Nào nào, vô chung vui đi Karma. - Kayano từ phía sau lao thốc vào Karma, đẩy cậu vào phòng học. Okuda cũng hỗ trợ nốt.

[Ansatsu Kyoushitsu - KHR] Lớp học bóng tốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ