Jaian vô cùng khó hiểu đối với thái độ của Nobita, dường như chỉ trong một thoáng hắn có thể nhìn thấy được tang thương và nội liễm trong mắt cậu. Đó không phải đôi mắt của một thiếu niên 16 tuổi lúc nào cũng vô tư như Nobita nên có. Rốt cuộc cậu đã trải qua chuyện gì?
Sau khi tiễn chân đám quỷ Suneo đã ăn uống no say còn liên tục đòi nháo động phòng, Jaian mỉm cười ôm lấy Nobita đang dọn dẹp tàn cuộc. Nhìn cậu ngây người trong chốc lát liền ôm lại hắn. Jaian ánh mắt thâm trầm, hắn nhìn ra được Nobita có tâm sự, không sao, hắn sẽ đợi.. đợi đến lúc cậu thẳng thắng nói ra. Jaian mỉm cười xoa đầu Nobita, hài lòng nhìn cậu trừng mắt với hắn.
- Anh có một bất ngờ cho em. Đi theo anh..
Jaian nắm tay Nobita đưa cậu đến trước cửa phòng ngủ, thần thần bí bí lấy ra chiếc chìa khóa. Nhìn cửa phòng ngủ quen thuộc trước mặt, Nobita nói không rõ cảm xúc trong lòng mình lúc này. Căn phòng mà đời trước vừa là chổ dựa tinh thần vừa là gánh nặng tâm lý của cậu. Jaian không biết suy nghĩ của Nobita, hắn vẫn có chút thấp thỏm, tuy lúc nãy Nobita nói tin tưởng hắn, còn nói muốn kết hôn với hắn nhưng không có chuyện gì là không thể xãy ra, biết đâu lúc nãy cậu bị choáng váng nên mới nói những lời đó. Nhưng cho dù cậu không đồng ý, hắn cũng tuyệt đối không buông tay cậu.
*Cạch*
Cửa phòng bật mở, cảnh tượng bên trong đập vào mắt. Mặc dù đã thấy qua không biết bao nhiêu lần, Nobita vẫn không khỏi chấn động, tim đập nhanh, nhiệt độ trên mặt cũng tăng dần. Căn phòng này đời trước chính là tràn ngập tử khí còn bây giờ trước mặt cậu là một trái tim lớn được tạo ra từ vô số hoa hồng xanh cùng hoa Tử Đằng tươi đẹp, ở giữa là một chiếc bánh kem hai tầng, trên đó có một đôi phu phu đang nắm tay nhau, xung quanh là những ngọn đèn tỏa ra ánh sáng hồng nhạt, thật sự muốn bao nhiêu lãng mạn thì có bấy nhiêu. Ai ngờ một Jaian lãnh khốc, bá đạo lại có thể nghĩ ra cách thức cầu hôn sến súa đến thế. Nobita đỏ mặt nhìn Jaian đốt nến lên bánh kem, nhìn đến hai hình người nho nhỏ trên bánh, cậu cảm thấy mắt mình cay cay. Hình ảnh thế này không biết bao nhiêu lần xuất hiện trong giấc mơ, một đời trước chính là cầu mà không được, mãi cho đến lúc chết vẫn mang theo tiếc nuối...
- Happy birthday to you.. Happy birthday to you.. Happy birthday to Nobita.. Happy birthday to you..
Giọng hát miễn cưỡng có thể coi là không xúc phạm người nghe vang lên bên tai, thanh tuyến khàn khàn, trầm thấp, ít nhất không khủng bố như lúc nhỏ. Jaian vừa hát vừa vụng trộm quan sát thái độ của Nobita, bản thân hắn lúc nhỏ luôn tự tin giọng hát của mình, thế nhưng theo thời gian trưởng thành tự tin cũng biến mất. Hắn hiểu giọng hát của hắn có bao nhiêu kinh khủng, tra tấn người khác. Kết thúc bài hát nhìn Nobita mỉm cười, Jaian gãi gãi đầu, xoay mặt đi chổ khác, chừa lại một bên tai phiếm hồng.
- Khụ.. em cầu nguyện đi.
- Ân..
Nobita chặn lại nội tâm nhộn nhạo của mình, Jaian lúc này thật manh chết người mà! Cậu chấp tay, gương mặt trở nên nghiêm túc khẽ thì thầm:
- Mong ba mẹ và mọi người mạnh khỏe, bình an.. Mong tình yêu của chúng ta có thể trường trường cửu cửu, vĩnh kết đồng tâm..
![](https://img.wattpad.com/cover/102327359-288-k210464.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
JAIAN! YAMETE!
Fanfiction● ĐAM MỸ đồng nhân Doraemon. ● Truyện cũng ngắn nên không có Văn án (Dự tính khoảng 5 chương chưa kể phiên ngoại) ● Ảnh bìa hơi xấu cơ mà tự vẽ và đây là điển hình của dậy thì thành công ở Jaian và bé Nô nhà ta. ● CP : JAIAN x NOBITA ( DEKI sẽ là tr...