CHƯƠNG 14 : THIÊN THẦN VẤY BẨN

478 25 10
                                    

Chiếc thang máy cũ kĩ với cái mùi quen thuộc xông thẳng vào mũi tôi, cả một chặng đường dài đã đi, giờ quay đầu lại lần nữa, mới nhận ra bản thân quả thật đã mạnh mẽ hơn trước. Mục sư đứng cạnh quay người hỏi tôi :

- Tại sao cô lại muôn cứu Zack?

- Vì nếu anh ấy chết... Tôi sẽ hoàn toàn tuyệt vọng

- Ý cô là sao?

- Tôi và Zack đã lập nên lời thề với Chúa.

Mục sư gượng cười, trong mắt ông ta ánh lên một tia nhợt nhã như thể đối với ông ta, những gì tôi nói chỉ như câu bông đùa của một đứa trẻ con.

- Cô đã lập ra một lời thề tồi tệ đấy.

Mục sư cảm khái. Thật ra tôi cũng không bận tâm lắm đến lời ông ta, điều duy nhất trong tâm trí tôi hiện giờ là cứu Zack, không thể để anh ấy chết được! Tuyệt đối! Đang chìm trong dòng suy nghĩ, tôi bất chợt nhận ra không khí bên trong thang máy có gì đó khác thương, một vị ngọt nhẹ quen thuộc,dường như tôi từng ngửi thấy cái hương thơm này ở đâu đó rồi, và...nó phát ra từ người Mục sư.

Tầm nhìn tôi bắt đầu nhoè đi, cơn nhức đầu ập đến như búa bổ, dần dần, một màn đêm giăng kín mắt tôi, phải khó khăn lắm mới có thể đứng vững, trong cơn mộng mị, tôi nghe thấy tiếng gọi của Mục Sư, đầu óc dần tỉnh táo trở lại. Có lẽ do tôi đã đói và mệt mỏi nên mới sinh ảo giác nên tôi cũng không quan tâm lắm đến những gì vừa xảy ra.

Tôi đi theo Mục sư ra khỏi thang máy, trước mắt là dãy hành lang vừa xiên vẹo vừa lốm đốm những hoa văn cổ quái, bên bức tường có đề dòng chữ "B3" , dấu hiệu duy nhất chứng minh tôi vẫn tồn tại trong đúng thế giới của mình.

- Ta chỉ đưa cô đến đây, mọi việc còn lại phải do cô tự giải quyết, đây là thử thách ta dành cho cô, ta sẽ đợi cô ở cửa thang máy.

Mục sư nói rồi thoắt cái đã bỏ đi, ông ta đi khá nhanh so với tuổi tác của mình. Không chần chừ thêm giây nào, tôi cũng chạy như bay theo con đường cũ trong trí nhớ. Đi đến cái hành lang to bự cùng nhiều cánh cửa khác nhau, tôi lại nghe tiếng động phát ra từ chỗ nhà giam vĩnh cửu mà trước đó Cathy có giới thiệu, liền chạy đến xem.
Song sắt im lìm nhưng mùi hôi thối nồng nặc đến buồn nôn, tôi đi tiếp,đến chỗ bàn tay máu bị Zack đập nát mới phát hiện sự bất thường của nơi này, bên kia chấn song đầy đủ loại tạp âm vang lên, vừa như tiếng cười, vừa như tiếng khóc than ai oán vang lên giữa màn đêm tịch mịch. Đèn chiếu đã không được sáng, bây giờ còn nhấp nháy làm tôi sợ đến run người, tim bắt đầu đập nhanh hơn. Bất ngờ một bàn tay nhớp nháp đặt lên bả vai tôi, giật thót tim, theo phản xạ, tôi lùi lại, bắt gặp ngay một bóng người toàn thân đỏ rực, đứng lảo đảo không yên, biết không ổn, tôi liền chạy xuyên qua, mấy cái bóng đỏ càng lúc càng nhiều, lại như đang đuổi theo tôi, mặc dù chúng trông vô hại nhưng lại kinh tởm đến rợn người.

Phải tìm cách trừ khử chúng!

Tôi nhớ đến bộ điều khiển của Cathy và cơ quan súng máy được lặp đặt trên tường liền nảy ra một ý tưởng. Chạy ngược lại về phía phòng điều khiển. Cùng lúc ấy tôi lại một lần nữa đứng tim, cái xác đầm đìa máu của Cathy biến mất tiêu rồi! Vũng máu vẫn còn đó nhưng thi thể lại chẳng thấy đâu. Nhưng tình hình hiện tại không cho phép tôi dừng lại một chút nào. Zack đang nguy kịch, anh ấy đang đợi tôi!

[ Light Novel ] Satsuriku no Tenshi - Angel of Death [Nữ Tác Gia]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ