Đúng vậy , tấm lòng của cha mẹ trên thế giới này đều là như thế . Nếu đã gọi anh một tiếng ba là đã quyết định sẵn anh sẽ quan tâm đứa con gái này hơn nửa cuộc đời .
Chử Đồng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái , " vậy em hy vọng , sau này nếu sinh đứa thứ hai sẽ là một bé trai . "
" tại sao ? "
" con gái đối với anh đặc biệt quấn quýt . Tình cảm của anh dành cho con gái cũng quá khác biệt đi , ngay cả em cũng giành không nổi . "
Hai vợ chồng đang nói chuyện , xa xa nghe thấy ngoài cổng sắt truyền tới tiếng động , ngẩng đầu nhìn lên , thấy Lý Tĩnh Hương và Chử Nguyệt Tình đã tới . Nguyệt Nguyệt đang ngồi trong chiếc xe đẩy nhỏ . Bánh xe cẩn thận lăn trên con đường nhỏ trải đá cuội mấp mô . Bé gái ngồi trong xe đang tò mò nhìn lấm lét bốn phía xung quanh .
Chử Đồng ẵm Giản bảo bảo đứng dậy , " mẹ , chị , hai người tới đây bằng cách nào vậy ? "
" đón xe taxi . " Lý Tĩnh Hương đưa túi cho Chử Đồng , " chị của con mới đan xong áo len . "
Chử Đồng nhận lấy , " chị , chị vừa phải đi làm lại vừa phải chăm sóc Nguyệt Nguyệt , sau này đừng đan nữa . "
Chử Nguyệt Tình bế Nguyệt Nguyệt lên từ trong xe , " ừ , đến mùa thu lại nói . Chị cũng thích tự may quần áo cho Nguyệt Nguyệt nhà chị , mặc cũng yên tâm . "
" đúng rồi , " Chử Đồng khẽ kéo bàn tay nhỏ bé của con gái , vẻ mặt hào hứng không giấu được , " Giản bảo bảo mới vừa rồi gọi ba ba , nhìn xem khiến Giản Trì Hoài sung sướng chưa kìa . "
" thật sao ? " Mặt mày Lý Tĩnh Hương cũng hớn hở theo , " chuyện tốt nha , mở miệng tiếng đầu tiên mà gọi ba , đứa thứ hai chắc chắn là sinh con trai rồi . "
" mẹ , mẹ cũng mê tín như vậy sao . " Chử Đồng ẵm con gái quay lại chỗ ghế dài trước mặt . Chử Nguyệt Tình bước theo phía sau lưng , " Nguyệt Nguyệt cũng sẽ biết nói , sẽ gọi mẹ , ông ngoại bà ngoại mỗi người cũng sẽ gọi không ngừng . "
Chử Đồng ngồi xuống ghế , " từ từ đi , con bé còn nhỏ mà . "
Nguyệt Nguyệt ở trong ngực Chử Nguyệt Tình chợt động đậy hai cái . Bé còn chưa biết đi , nhưng hai chân cũng rất khoẻ . Tay bé giơ giơ về phía Giản Trì Hoài , cả người cũng cố ý vươn tới . Chử Đồng nhìn thấy , cười nói , " Nguyệt Nguyệt muốn dượng ẵm một chút đây mà . "
Giản Trì Hoài nghe vậy , đứng dậy , hai tay anh vỗ nhẹ . Nguyệt Nguyệt vui vẻ toét miệng cười một tiếng , cả người liền nhào tới . Bàn tay người đàn ông mới vừa tiếp xúc được với bé , liền nghe thấy Nguyệt Nguyệt mở miệng lên tiếng , " ba ba . "
Một tiếng này , so với Giản bảo bảo gọi còn rõ ràng hơn .
Người đàn ông thuận tay đem bé ôm vào trong ngực . Lý Tĩnh Hương đầu tiên là ngây người ra , sau đó cảm thấy không thể tin nổi mà nói , " mẹ không có nghe lầm chứ ? Nguyệt Nguyệt cư nhiên gọi ba à . "
Sắc mặt Chử Nguyệt Tình có chút lúng túng , " không , không thể nào , con đâu có dạy nó . "
Nguyệt Nguyệt cúi đầu liếc nhìn Giản Trì Hoài . Hai tay bé vuốt ve khuôn mặt của anh , bàn tay mang theo mùi sữa thơm nhàn nhạt , tiếng nói chuyện càng phảng phất mùi sữa , " ba ba , ba ba , ba ba ——"
