“Thê tử Lão Nhị , ngươi đi gọi đại tẩu ngươi đến.” Chu thị sai Hà thị.Hà thị đáp ứng , muốn đi gọi Cổ thị, thì Liên Tú Nhi lại vội vàng từ trên giường gạch bước xuống.
“Nương, để con đi gọi a.” Liên Tú Nhi nói. Chu thị tức giận, nàng phải tranh thủ thời gian đi nói cho Cổ thị cùng Liên Hoa Nhi, người khác đi, nàng không yên tâm.
Chu thị nhìn lướt qua Liên Tú Nhi, hừ một tiếng. Liên Tú Nhi thấy Chu thị không có phản đối, liền vội vàng đi tây phòng.
Một khoản thời gian sau, Liên Tú Nhi đã trở lại, hai người Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi dìu Cổ thị cũng đi vào theo.
“Nương, đại tẩu bị bệnh thật, nghe ngài gọi, nên cố gắng gượng dậy tới đây.” Liên Tú Nhi cười đối với Chu thị nói.
Chu thị không có nhìn nữ nhi, chỉ nhìn thoáng qua Cổ thị, trong lòng thầm mắng. Đem bà sống mấy mươi năm là sống uổng phí chắc, chút thủ đoạn ấy liền muốn lừa gạt bà, nghĩ dễ như vậy à.
“Nương, con dâu thỉnh an ngài.” Cổ thị ngồi xổm người xuống, hướng Chu thị vén áo thi lễ.
Chu thị thấy Cổ thị hành lễ trịnh trọng, trong lòng thoáng thoải mái đi một chút. Gia đình nông thôn, nhất là người trong nhà sẽ không chú ý những cấp bậc lễ nghĩa này. Cổ thị hành phúc lễ, là quy cũ trong nhà đại phú mới có, rất hợp khẩu vị của Chu thị.
Cổ thị thấy sắc mặt Chu thị dễ nhìn một chút, lại tiếp tục cười nói, “Sáng sớm đã muốn tới đây, nhưng thân thể lại không khỏe, đầu rất là choáng váng. Sợ nương lo lắng, cũng không dám nói ra với nương, muốn đợi khỏe lên một tí sẽ đi qua.”
“Đúng vậy a, nội, buổi sáng nương muốn tới thỉnh an nội, nhưng chưa có đi được hai bước, thiếu chút liền té ngã, làm chúng cháu rất hoảng sợ.” Liên Hoa Nhi nói, “Nương nằm ở trên giường gạch, còn không ngừng mà nhắc là muốn qua đây, đây là quy củ mà nàng làm con dâu nên hiếu kính bà bà. Nói từ lúc người tiến vào cửa Liên gia đến nay, quy củ cấp bậc lễ nghĩa nhà chúng ta đến ngay cả những con cháu trong nhà phú quý đều so ra kém hơn.”
Chu thị mặt không khỏi từ âm u chuyển sang trời trong xanh, thật sự là theo lời Cổ thị cùng Liên Hoa Nhi mà nói…, những câu này đã ăn sâu vào lòng của bà. Quay đầu lại nhìn Hà thị, Trương thị cùng Triệu thị, cảm thấy vẫn là con dâu cả hiểu chuyện, tri kỷ.
Bất quá Chu thị lại cũng không bởi vì vậy mà thay đổi chủ ý, nên lập quy củ vẫn là phải lập. Trước kia không ở cùng một chỗ, tự nhiên là dễ nói. Về sau, đợi con trai trưởng của bà làm quan, bà tự nhiên là phải đi theo, đến lúc đó cùng Cổ thị ở trong một trạch viện, không tránh khỏi việc ở chung mỗi ngày, nên thừa dịp hiện tại mà hảo hảo đem Cổ thị quản giáo một phen, cũng muốn Cổ thị như Trương thị cùng Triệu thị, đối với bà ngoan ngoãn phục tùng, không dám nói nửa lời từ chối.
Nghĩ như vậy, sắc mặt Chu thị liền trầm xuống, cũng không có để ý ánh mắt cầu tình của Liên Tú Nhi đưa tới.
“Ngươi là nương tử của tú tài, thân thể rất là quý giá.” Chu thị cười lạnh, “Đâu còn ai nhớ rõ ta là nương của tú tài đâu!”
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Ficción GeneralThể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Điền Văn Trạng thái: Tác giả: Nhược Nhan Nội dung chủ yếu của truyện kể về cuộc sống thời xưa, nhân vật chính được trọng sinh làm tiểu địa chủ, bắt đầu cuộc sống điền viên và lo toan chuyện nhà. Có thể gọi nhân vật nữ...