Chương 10

149 6 0
                                    

Đối mặt với tòa nhà to lớn mang kiến trúc châu Âu mà Lâm Dật không sao để ý tới được, bởi vì theo thời gian chuông cửa Lương gia vang lên, hắn nửa người trên đang lạnh buốt tới đỉnh đầu. Trừ bỏ quần tây, hắn toàn thân phủ một cái áo gió màu đen rộng thùng thình nhưng vẫn không che hết được nhũ giáp hơi hơi nổi lên, chỉ sợ bị người ngoài nhìn thấy một chút manh mối.

Nhũ giáp kẹp chặt gãi lên hai điểm mẫn cảm trước ngực, hắn phải tốn khí lực thật lớn làm cho mình phân tâm mới không bị thứ khoái cảm lệnh người mềm nhũn kia làm cho rên rỉ ra tiếng.

Lương Thiên Dục. . . Lương Thiên Dục... Ngươi này hỗn trướng, hỗn trướng... A...

Cửa mở, đầu sỏ gây chuyện Lương Thiên Dục có chút hăng hái nhìn khuôn mặt đỏ rực, bị dục vọng ép đến không thể lộ nổi một tia sát khí, chỉ có thể trừng mắt nhìn y của Lâm Dật.

"Lão sư ngươi cuối cùng tới rồi. . . Nói vậy ngươi là chuẩn bị tốt rồi đi?" Không kiên nhẫn ôm lấy thắt lưng người trước mặt, Lương Thiên Dục ôm ngang người Lâm Dật lên, thẳng tắp tiêu sái đi lên lầu, quần áo của Lâm Dật từng kiện từng kiện bị y gọn gàng cởi ra, vất tán loạn trên cầu thang.

Phủ lấy cảnh Lâm Dật giống như tiểu cẩu bị giam cầm, khẩn cầu chủ nhân rủ lòng thương. Tay hắn chắn trước ngực, ánh mắt ngập nước đáng thương nhìn Lương Thiên Dục, tràn ngập thẹn thùng lại chen lẫn chút thần sắc dục vọng.

"Đã nói...Đã nói cái đĩa kia... sẽ đem trả cho ta..."

"Đó là đương nhiên", không cho Lâm Dật nói nữa, Lương Thiên Dục hôn lên môi hắn, đầu lưỡi dây dưa, Lâm Dật ngây ngô co rúm lại càng làm cho y gắt gao liếm mút sâu hơn.

"Ngô...Cáp..." Tại nơi hai đôi môi tách ra kéo theo một sợi chỉ bạc trong suốt tràn ngập sắc thái tình dục, Lâm Dật đã bị Lương Thiên Dục hôn cho cả người vô lực, chỉ có thể nằm hổn hển thở gấp.

Lương Thiên Dục thừa dịp đem Lâm Dật lên giường, áp hắn dưới thân. Hai người không còn nhàn tình nói chuyện, Lương Thiên Dục đã nắm lấy phân thân Lâm Dật.

"A...A..." Nhẹ nhàng khuấy động, Lương Thiên Dục cảm giác nam căn trong tay rất nhanh đã đứng thẳng.

"Ha ha, cứng rắn thực mau, quả nhiên thực thoải mái đi?"

". . . Mới không có. . ." Lâm Dật quay đầu ra, chết không thừa nhận.

"A, cãi bướng." Lương Thiên Dục buông tay rời khỏi phân thân đã muốn phun trào, ngược lại đưa tay lên xoa đầu nhũ vẫn đang bị nhũ giáp kẹp lấy.

"Cái này có thoải mái không?" Thấy Lâm Dật lại muốn lắc đầu, Lương Thiên Dục nổi ý xấu búng đầu nhũ hai cái, nhẹ kéo nhũ tiêm đã bị khiêu khích đến cứng lên, Lâm Dật cuối cùng không nhịn được phát ra tiếng kêu liêu nhân.

"Ngô...Dục... không cần...Ngô...Cáp..."

"Kêu lớn tiếng như vậy còn bảo là không cần?" Nhìn người dưới thân tràn ngập dục vọng rên rỉ, Lương Thiên Dục cũng không tái vuốt ve đỉnh phân thân đã tiết ra chất lỏng trong suốt kia, y lật người Lâm Dật lại, còng hai tay hắn sau lưng, lại đeo cho hắn một cái vòng cổ, kéo sợi dây thật dài từ cái vòng buộc vào còng tay (*).

"Ngươi...Người muốn làm cái gì?" Lâm Dật sợ hãi, lại loáng thoáng mang theo kì vọng hỏi, lưng hắn dưới những cái vuốt ve của Lương Thiên Dục võng hạ xuống thành tư thế mê người.

"Ta chỉ muốn cho ngươi thoải mái. . . Lão sư..." Ân. . . Cũng làm cho mình thoải mái.

Lương Thiên Dục đưa ngón tay chậm rãi vuốt ve thân thể Lâm Dật, xuôi theo đường cong trên lưng tiến xuống giữa đùi, rồi mới mơn trớn cái miệng nhỏ bé đang không ngừng khép mở.

"A...A!..." Bị động tác của y kích thích, phân thân Lâm Dật thế nhưng lại không có tiền đồ bắn ra.

"Thật không ngoan, thế nhưng lại bắn trước", Lương Thiên Dục như muốn trừng phạt, đánh xuống mông Lâm Dật, hắn lại trái lại rên rỉ một tiếng.

Di di? Lương Thiên Dục giống như phát hiện món đồ chơi mới trừng mắt nhìn. Chẳng lẽ mông lão sư... lại là vùng mẫn cảm?

Y thử nhéo mông Lâm Dật một cái, hắn chẳng những không kêu đau, ngược lại vặn vẹo nửa người dưới, cố kìm lại tiếng rên rỉ.

A, a, thật đáng yêu!

Y thỏa mãn cười nhẹ, một tay tiếp tục vuốt ve mông lão sư, tay kia lấy một ít chất bôi trơn, đẩy mạnh một ngón tay vào dũng đạo nóng bỏng đã có chút ẩm ướt của Lâm Dật.

"A!" Lâm Dật cong lưng, đau đớn kêu lên, "Đau...Đau quá..."

"Không vấn đề gì, rất nhanh liền thoải mái..." Nói vậy nhưng Lương Thiên Dục vẫn thả chậm tốc độ ngón tay, nhẹ nhàng khuấy đảo khuếch trương nội bích đã được bôi trơn.

"Ngô... A... Cáp a... Ân..."

"A... Ta. . . Ta... Nóng quá. . . Nóng quá. . . A..." Lâm Dật thanh âm run rẩy, thân thể nóng lên, dục vọng lại bị đốt lên.

"Ta cũng rất nóng, nhưng nếu không hảo hảo khuếch trương ngươi sẽ bị thương a!" Lương Thiên Dục một tay đè lấy đỉnh phân thân Lâm Dật để tránh hắn lại bắn ra, tay kia vẫn tiếp tục đào lộng, từ từ tăng lên hai, rồi ba ngón tay.

"Ân a... Ân... A... Cáp. . . Cáp a..."

"Dục. . . Muốn... Ta nghĩ muốn... A..." Lâm Dật hai mắt bị tình dục che phủ, giọng nói tràn đầy khẩn cầu.

"Ân...Có vẻ ổn rồi!" Lương Thiên Dục rút ngón tay ra, chất lỏng trong suốt thuận theo động khẩu chảy ra, hậu đình nháy mắt hư không làm Lâm Dật ngứa ngáy khó nhịn xoay xoay thắt lưng.

Cởi bỏ quần, dục vọng thô to thoát khỏi trói buộc bật ra, Lương Thiên Dục rốt cuộc kềm nén không được dục hỏa bị gây sức ép nãy giờ, tách ra bờ mông mềm mại co dãn của Lâm Dật, thẳng tắp đĩnh nhập vào hậu đình nóng bỏng kia.

"A, a a... Ân a... Cáp. . . Cáp a..."

"Ngô. . . Lão sư... Ngươi bên trong thật chặt... Thật thoải mái..." Lương Thiên Dục cũng nhịn không được nữa thấp suyễn ra tiếng.

"Cáp, ân cáp... Ta. . . Ta cũng vậy... A... Cáp..."

Tiếng nước dâm mị cùng tiếng da thịt va chạm theo mỗi lần luật động từ nơi giao hợp của hai người truyền ra, cơ thể giao triển, mồ hôi trộn lẫn vào nhau, rồi lại bị nhiệt khí từ thân thể làm cho bốc hơi.

Trừu sáp càng ngày càng nhanh, Lương Thiên Dục kéo xuống nhũ giáp vẫn đang kẹp lấy hai điểm anh đào phấn nộn trên ngực Lâm Dật, trong đầu trống rỗng, hai người song song cùng đạt tới đỉnh mà cùng nhau phóng xuất lần đầu tiên.

LINK: http://therubycass.blogspot.com/2013/02/am-my-hoc-vien-ac-mong.html

HỌC VIỆN ÁC MỘNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ