Cớ sao lại chia xa

4K 143 3
                                    

Người ta vẫn thường hay nói

Buồn là vào một buổi chiều, trời âm u, gió thổi nhẹ, còn lòng thì không ngừng giông bão

Nhưng Ahn Hani thì khác, cái buồn ấy đến với cô không chỉ là những buổi chiều tàn vội vã, cảm giác lắng đọng khi ngắm mặt trời lặn hay là sự mệt mỏi sau một ngày làm việc chăm chỉ. Cũng không chỉ là vào những lúc trở người vì khó ngủ vào quá khuya hay là những tiếng thở dài cho những suy nghĩ dai dẳng thâu đêm

Ahn Hani vẫn không quen ngủ một mình, dù đã là một thời gian dài

Cái buồn ấy đến với cô ngay cả khi cô vừa thức dậy, ánh nắng rọi từng tia vào phòng, luôn khiến cô nheo mắt vì chói chang. Suy nghĩ hôm nay ăn gì để rồi lại bỏ bữa, chỉ vì cô không quen ăn ngoài, cô cũng không biết nấu ăn. Căn phòng trống rỗng, chiếc giường lộn xộn, chỉ có ánh nắng soi rõ hiện thực, chỉ có mình cô, cô không phải không biết cách chăm sóc bản thân, mà đơn giản là cô không quen với điều đó

Ahn Hani vẫn không quen bắt đầu ngày mới một mình, dù đã là một thời gian dài

Cố gắng lấy tay miết những nếp nhăn trên chiếc áo sơ mi xanh của mình, nó vẫn vậy, cô thở dài cởi chiếc áo đó ra ném lên giường, đành thay cái khác vậy, cô mở tủ quần áo ra rồi lại mỉm cười buồn, không có cái nào là không nhăn nhúm cả. Mặc lại chiếc áo ban đầu, giá như mà cô biết cách ủi đồ thì hay biết mấy

"Ai rồi cũng sẽ có lúc tự mình làm mọi thứ. Không thể lúc nào cũng dựa dẫm vào người khác được. Cũng đừng lấy lí do đó là thói quen như vậy rồi, nếu không bỏ được thì ít nhất phải thay đổi, ai rồi cũng phải học cách chấp nhận"

Ahn Hyojin đã từng nói với cô như vậy, và rồi cô biết, đã đến lúc chấp nhận sự thật

Ahn Hani lựa cho mình một bộ phim, cô đã từng đi xem nó, phần một có nội dung khá là hay và kĩ xảo cũng không đến nỗi tồi. Mua thêm cho mình một li nước, một phần bắp rang không đường, cô không thích ăn ngọt, cô thích ăn mặn.

Bộ phim đã chiếu được hơn một nửa, cô thở dài ngán ngẫm, nó không hay như cô nghĩ. Nhìn xung quanh ai ai cũng có bạn bè, có đôi có cặp, cũng phải thôi, chẳng ai đi xem phim mà chỉ có một mình. Hani đưa tay bốc một ít bỏng ngô đưa vào miệng nhai, quái lạ, dường như nó nhiều hơn cô nhớ, hút một miếng pepsi, lại thêm một bất ngờ nữa, nó vẫn còn khá nhiều mặc dù cô đã uống không ít

"Em cá con quái vật ấy là ông bác sĩ"

"Heeyeon không nghĩ như vậy, con quái vật ấy phải là anh thư sinh kia cơ"

"Xiiiiì, nghĩ sao vậy, anh chàng đó quá yếu ớt, đúng là ngâu si mà"

Hani miệng đang nhồm nhoàm nhai bắp, nghe bạn gái nói như vậy chút ngạc nhiên, dám nói cô ngâu si cơ đấy, chỉ là suy đoán thôi mà. Ức chế, cô bốc một nắm lớn bắp thồn vào họng, cả li nước cô cũng không tha, thật là đáng để giận mà

"Sao chị ăn nhiều quá vậy, tên xấu xa này, chừa cho em với"

"Em kêu Heeyeon ngu mà, ngu thì phải ăn nhiều mới thông minh được chớ" Hani phì cười trước biểu cảm dễ thương đó

[SERIES DRABBLES] HAJUNG IS LOVE : 1995  1992Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ