Từ lúc Triệu Tử Triết vận công cho ngực phẳng lại, tuy rằng lúc nàng mỉm cười cũng vẫn có kẻ choáng váng, có điều những ánh mắt nhìn nàng cũng bớt si mê hơn. Có mấy kẻ long dương phích sau khi bị nàng đánh cho một trận cũng ngoan ngoãn hơn rất nhiều. Chỉ có mỗi con trai thứ hai của Yến Vương, Chu Cao Hú, nam nữ đều xơi loạn, mỗi lần hắn nhìn nàng đều làm nàng có cảm giác như bị một con cóc bò lên lưng vậy.
Nể mặt Yến Vương, Triệu Tử Triết cũng cố gắng chịu đựng không đánh cho hắn một trận. Có điều hắn càng ngày càng ngang ngược, gặp nàng lại bắt đầu ba hoa cái gì mà đoạn tụ phân đào,Triệu Tử Triết liền chạy về hỏi Vũ Tước Ngạn , mới biết đó là nhừng từ khác chỉ bệnh long dương, làm nàng phát bực. "Cái tên tiểu tử kia còn chẳng biết thân biết phận, còn tính động chân động tay". Đương nhiên võ công của hắn kém Triệu Tử Triết nhiều, nửa lần cũng chẳng chạm qua được. Rốt cuộc nàng không nhịn nổi nữa.
"Mẹ nó chứ, muốn chơi ta hả, còn không nhìn xem ông nội ngươi là ai. Cái thời ông nội đây tung hoành khắp nơi, còn không biết ngươi đang quấn tã lót ở đâu đâu. Ông nội đây lại là loại dễ bị khi dễ thế sao. "
Có một hôm, hắn lại nói mấy câu điên khùng này với Triệu Tử Triết , nàng liền cười với hắn một cái, làm hắn chết sững luôn. Nàng liền đi vào một con ngõ vắng, quay lại nhìn hắn cười tiếp, hắn sung sướng choáng váng vội vã cun cút chạy theo.
Vừa đến chỗ không có ai, Triệu Tử Triết không nói thêm câu nào, điểm huyệt, rồi đá hắn ngã lăn ra.
Triệu Tử Triết đạp cho hắn một cước vào đúng bộ hạ, nghiến răng nói : " Tiểu tử, đừng tưởng con rùa rụt cổ nhà ngươi là con cháu của hoàng đế mà lão tử phải sợ ngươi, lão tử còn đầy biện pháp người không biết quỷ không hay để sửa trị ngươi, con mẹ nhà ngươi còn dám lèo nhèo nài hoa gạt liễu với lão tử, lão tử một cước đạp chết tươi. Hôm nay hãy lấy chút tiền đặt cọc trước."
Nói xong Triệu Tử Triết dùng gót giày di mạnh, lực đạo vừa phải, không làm hắn đứt mệnh căn nhưng cũng phải làm hắn đau chết thôi. Hắn ôm chặt đũng quần nằm co quắp như một con tôm, hôn mê bất tỉnh.
Triệu Tử Triết vừa khe khẽ hát vừa trở lại trong viện, Vũ Tước Ngạn liền hỏi vì sao lại cao hứng thế, nàng liền đáp, rằng vừa đạp chết một con cóc. Đang nói, đã thấy một nha đầu hoảng hốt chạy tới mời Vũ Tước Ngạn đi xem bệnh cho Chu Cao Hú.
Triệu Tử Triết níu đầu Vũ Tước Ngạn xuống nói khẽ vào tai hắn : " Nhớ giải huyệt cho hắn Mới vừa rồi ta quên mất tiêu."
Vũ Tước Ngạn nhìn nàng một cái, rồi đi.
Căn bệnh không tiện nói ra của Chu Cao Hú rất lâu mới khỏi. Cái loại bầm tím sơ sơ này tính ra không chữa trị tự nhiên cũng khỏi, với tay nghề của Vũ Tước Ngạn lại càng không tốn nhiều thời gian như vậy, Triệu Tử Triết thực hoài nghi Vũ Tước Ngạn âm thầm động chân động tay. Bất quá cũng tính là xả giận cho nàng , nên nàng cũng thực ngoan ngoãn không chút thắc mắc.
BẠN ĐANG ĐỌC
(BHTT - HOÀN) Mỹ Nhân Thế Gia Kế
HumorThể loại : BHTT HE, Nữ Phẫn (Cv thay đổi hoàn toàn bản gốc Nên xin đừng thắc mắc gì ok) Team Lật :) Status tình trạng : DONE