Chap 7 :Làm quen nhà mới

2.5K 264 73
                                    

Sáng sớm ngày hôm sau, khi đồng hồ vừa điểm tròn 6 giờ sáng, theo đồng hồ sinh học thường ngày, Karma mơ màng mở mắt. Chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt để xua tan cơn buồn ngủ, cậu đi ra ngoài. Nhìn con vẹt vẫn còn gật gà gật gù trong lồng, cậu phì cười. Kế hoạch ngày hôm nay của cậu chính là dọn đồ để chuyển nhà. Nhớ lại mấy ngày trước cậu còn chạy đông chạy tây tìm việc làm mà hôm nay đã có được việc làm chính thức, hơn nữa còn làm ở một công ty lớn như vậy khiến chính cậu cũng có chút mơ màng đây là thực hay mơ.

Dọn đồ hơn phân nửa, Karma mới phát hiện ra, đồ của cậu chủ yếu đều là đồ vẽ. Từ nhỏ, cậu đã ham vẽ, lớn lên cậu vẫn có niềm say mê với những bức hoạ đẹp đẽ. Nếu trước kia, gia đình ủng hộ cậu thì có lẽ cậu cũng sẽ quyết thi vào trường Mỹ Thuật. Tuy nhiên, cậu không hề có khả năng tự mình vừa học vừa làm được. Học phí của trường quá đắt, căn bản bằng hoàn cảnh của cậu lúc đó thì lại quá xa vời.

Cuộc sống nhiều lúc không được như mong muốn, thế nhưng bản thân vẫn phải tiếp tục sống. Đối với Karma thì từ khi mất đi gia đình, thứ cậu còn lại duy nhất chính là bản thân cậu, dù rằng đã từng bị tổn thương sâu sắc bởi người mẹ ruột, nhiều khi cậu còn nghĩ rằng cậu rốt cuộc có phải con ruột của mẹ không. Hơn nữa, cậu còn phải sống để tìm lại một người trước kia đã vô tình bước vào cuộc sống của cậu một thời gian sau đó biến mất, một đứa trẻ bí ẩn với mái tóc màu cam nhạt và đôi mắt tử đinh hương trầm lặng.

Karma lắc đầu, đem những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu dồn vào mộ góc. Tìm người thì chỉ cần cậu có duyên với người đó thì cũng sẽ có ngày gặp lại thôi. Mặc dù người trong diện tình nghi đã có một rồi.

Dọn đồ xong, Karma mới phát hiện, con vẹt xanh đã tỉnh từ bao giờ. Thế nhưng nó lại chả nghịch ngợm giống như mọi ngày mà có vẻ ủ rũ lạ thường. Cậu lấy tay chọc nhẹ vào đôi cánh xanh của nó, vậy mà nó chỉ vỗ cánh bay vòng vòng quanh phòng rồi quay trở lại chỗ cũ thi thoảng phát ra vài tiếng kêu chói tai. Thường ngày, chính Karma cũng phải nghi ng rằng có phải chọc cho cậu điên lên là hoạt động không thể thiếu của con vẹt đáng ghét này hay không. Cậu không có nhiều bạn, nhưng có thêm tiếng nói trong nhà thì vẫn khiến cậu an tâm hơn...mặc dù nhiều khi cậu rất muốn xé xác nó ra lắm nhưng vẫn nhẫn nhịn.

(Au:Nhịn lâu quá cẩn thận thành Ninja Rùa nha con )

Tiếng chuông cửa vang lên cắt đứt hoạt động đùa nghịch của cậu. Nhanh chân chạy ra mở cửa. Asano đứng ngoài, thấy Karma ra mở cửa thì mỉm cười nhẹ. Hôm nay anh không mặc vest như mọi ngày mà thay vào đó là một bộ thể thao, kết hợp với dáng người cân đối cùng đôi mắt tử đinh hương, khiến người nhìn rất dễ bị cuốn hút vào đôi mắt sâu lắng đó, tạo nên một sự mị hoặc khác thường, làm người ta không nhịn được mà trầm mê. Mái tóc màu cam nhạt có chút dài ôm lấy phần gáy gọn gàng, một vài sợi tóc lòa xòa xõa trước trán. Anh đứng nghiêng mình, bán cúi đầu tựa trước cửa, hai tay cuốn lại với nhau tựa trước ngực, khẽ nâng mắt nhìn người đối diện.

Karma ngây ra như phỗng. Cậu không ngạc nhiên vì anh đến giờ này, dù sao anh cũng đã nói sẽ đến đón cậu. Bất ngờ ở chỗ, con người trước mắt cậu khác hoàn toàn với những lần gặp trước. Anh trước đó lịch sự, tao nhã lại có chút nghiêm túc. Gặp mọi người luôn mang một thái độ ôn hòa, mặc dù vẫn đem lại cho mọi người áp lực, có cảm giác không giận tự uy. Còn bây giờ lại khiến người ta không tự chủ được muốn thân cận, như một loài hoa mang mê hương thần bí làm người xung quanh không dời được tầm mắt.

«Full»[Asano x Karma] Bà xã, anh sai rồi, tha cho anh đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ