Chap 31: Chuẩn bị về nhà

1K 102 22
                                    

... Tích... Tích... Tích... Rengggg... Renggg...

Tiếng kim đồng hồ vang theo từng đợt đều đều trong phòng, chợt tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí buổi sáng...

Karma lật chăn ngồi dậy, cậu vươn vai vớ lấy điện thoại vẫn còn vang chuông trên nóc tủ. Lắc lắc đầu cố xua đi cảm giác muốn ngủ nướng, cậu nhấc máy.

-Alo, ai vậy?

Phía đầu dây bên kia vang lên giọng ồm ồm của một người đàn ông đã đứng tuổi.

-Karma à, dạo này con thế nào rồi? Sao không thấy con về thăm nhà. Dượng, mẹ và các em con đều rất nhớ con.

Karma sững sờ, cậu nhìn lại dãy số lưu trên màn hình điện thoại một lần, lau lau mắt một lần cho đến khi chắc chắn mình không nhìn lầm cũng chẳng nghe sai mới bình tĩnh lại. Không hiểu có chuyện gì khiến ông ta gọi cho cậu nữa đây.

-Dượng sao? Dạo này con rất bận, không có thời gian về thăm nhà, dượng gửi lời hỏi thăm đến mẹ và các em giùm con.

Nghe giọng nói lạnh lùng của cậu, Iyanro hơi hừ lạnh, chuyển liền điện thoại cho bà Gwatan.

-Lần nào cũng thấy mày khất lượt về nhà hết lần này đến lần khác. Mày coi tao và dượng mày là cái gì hả. Tao không muốn biết lí do gì hết, cuối tuần này mà mày không về nhà thì đừng có gọi tao là mẹ nữa.

Bên đầu dây bên kia vang lên tiếng tút tút lạnh nhạt, Karma buông điện thoại xuống giường, cậu cười khẩy. Rốt cuộc bà ta có từng coi cậu là con hay không? Hoặc là từ trước đến nay, đều chỉ coi cậu là cái máy rút tiền? Có vẻ như, cậu đã quá hiền lành đối với họ rồi. Có thể nói, nếu Karma không tôn trọng mẹ mình thì chắc gì căn nhà đó đã được yên ổn đến tận bây giờ.

Khôi phục lại ánh mắt như thường ngày, cậu bước xuống tầng ăn sáng. Việc gì thì cũng ăn sáng trước đã, có gì nói sau.

Sau khi ăn sáng, Karma nhìn đồng hồ. Còn khoảng 15' nữa mới phải đến công ty, cậu chạy lên trên tầng lấy đồ. Quản gia Hyuga bấy giờ mới ló mặt qua khu nhà bếp, ông hơi nhíu mày tựa như đang suy ngẫm gì đó sâu xa lắm.

oOo

-Karma! Boss triệu tập cậu lên phòng kìa.

Okuda vừa cầm ly cà phê nóng hổi bước vào cửa, vừa nghiêng đầu gọi tên cậu sau tấm chắn ngăn đôi. Karma dời mắt khỏi bản thiết kế cấu trúc tòa nhà mới được đề ra cách đây không lâu đang để trên bàn, cậu liếc nhìn cô một chút rồi hơi gật đầu.

-Ừ!

Cậu vừa mới đi được vài phút, Kayano liền cướp lấy ly cà phê trên bàn Okuda, mặc kệ ai đó còn đang la oai oái, cô đã nhíu mày lên tiếng.

-Karma dạo này sao vậy? Cậu ấy có chút không vui thì phải.

Nghe được cuộc câu nói của Kayano, Nakamura im lặng dời tầm mắt khỏi màn hình máy tính. Cô nàng tổ trưởng của chúng ta đã oanh oanh liệt liệt phán một câu động trời.

-Có lẽ boss vẫn chưa thỏa mãn phu nhân của chúng ta a~

Mọi người:...

(Karma: *lật bàn* tên nào đó mà an phận chút là được rồi, nào có việc chưa thỏa mãn *liếc xéo*

«Full»[Asano x Karma] Bà xã, anh sai rồi, tha cho anh đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ