Chap 9: Hiểu nhầm a~

2.3K 243 65
                                    

Quãng thời gian địa ngục đầy tử khí âm trầm vờn quanh cuối cùng cũng kết thúc. Tại căn biệt thự, Namiko bước ra khỏi xe vươn vai một cái thoả mãn nói.

-Cuối cùng cũng được hít thở bầu không khí trong lành rồi, thoải mái quá đi.

Asano xuống xe, nghe được câu này thì bật cười, nói.

-Vậy không khí trong xe là ô nhiễm hả?

Mắt Namiko sáng lên, nhìn người nào đó đã khôi phục trạng thái cũ mới thở phào một hơi, châm thêm câu.

-Thì ý là thế đó.

Nụ cười trên môi Asano biến mất, thay vào đó là một gương báo động nguy cấp của quả bom sắp nổ. Namiko thật không còn lời gì để nói. Rốt cuộc là cô cũng chỉ muốn không khí thêm zui zẻ thôi mà, đâu có ý gì đâu. Người gì lật mặt còn nhanh hơn lật sách, quá đáng a~ cô vô tội a~ phản đối bạo hành tinh thần.

Asano thấy gương mặt còn đang run rẩy của Namiko thì cũng không nhịn nổi nữa mà phì cười. Kết quả Asano thì mặt mày hớn hở bước vào còn Namiko thì mặt đen đến không thể đen hơn, ngẫu nhiên sẽ nghe tiếng sấm sét nổ trên đầu, thật đáng sợ.

oOo

Đồng hồ vừa chỉ đúng 17.30 thì Karma về tới nhà. Hôm nay Kagami trở lại nên điều đương nhiên đó là Karma không cần phải nấu nữa. Cậu lên phòng tắm rửa một hồi rồi quay về phòng ăn.

Ngồi ở đó không phải là Asano mà lại là một cô gái mặc một chiếc váy chấm bi ngắn ngang gối. Karma tiến lại gần hỏi.

-Xin lỗi, cô là ai vậy?

Namiko đang ngồi dài cổ đợi đồ ăn ra thì phía bên tay phải bỗng truyền đến một giọng nói. Cô quay người lại thì phát hiện người hỏi cô là một thanh niên cũng chạc tuổi cô, gương mặt thanh tú, làn da trắng nõn, dáng người thanh mảnh, mái tóc màu đỏ rực dài ngang gáy, đôi mắt màu hổ phách như tô thêm vài nét ngang tàng lại thêm đuôi mắt hoa anh đào tạo nên vẻ mị hoặc câu hồn, đôi môi hồng nhuận khẽ cười lại mang lại cảm giác như vừa tắm gió xuân. Namiko ngây người hồi lâu cho đến khi Karma nhắc lại câu hỏi. Điều đầu tiên cô nghĩ đến không phải là trả lời câu hỏi mà là nghĩ đến ba từ: TIỂU MỸ THỤ.

-Xin lỗi.

-A....Tôi là khách ở đây. Còn cậu?

-Tôi...có lẽ là....ừm, người thuê trọ.

Namiko thầm ngạc nhiên. Asano rất ít khi đưa người lạ về nhà, thường đều là bạn thân thì còn có khả năng. Cô đứng dậy cười nói.

-Tôi là Namiko Yamazaki. Rất vui được gặp cậu.

Karma cũng tươi cười đáp lại.

-Chào, tôi là Karma Akabane. Rất vui được gặp.

Tạm thời không nhắc đến việc vì sao Asano lại đưa một người lạ mặt về nhà, Namiko hứng trí bừng bừng lôi kéo Karma ngồi xuống ghế. Tiếp theo là một tràng huyên thuyên về mọi thể loại, thi thoảng Karma còn nghe thấy Namiko nói về một vài từ tối nghĩa như "tra công, nhược thụ hay trung khuyển, phúc hắ́c" gì đó. Tuy cậu không hiểu nhưng dù sao cũng không có khả năng ngắt lời Namiko được, đến cậu còn không biết miệng cô làm từ gì mà có thể liến thoắ́ng không ngừng nghỉ mà vẫn có thể chịu được cũng là thoát ly khỏi giới hạn của con người a~. Cho đến khi Asano trở về, Namiko mới "miễn cưỡng" dừng lại. Bữa cơm xảy ra rất an bình nếu không có những câu chuyện không đâu của Namiko. Hai người Asano và Namiko vốn là bạn từ nhỏ nên những hành động cũng vô cùng tùy ý nhưng người ngoài nhìn vào lại thấy những hành động đó thân mật một cách quá mức. Asano lại hồn nhiên không để ý nụ cười trên môi ai kia đã cứng ngắc.

«Full»[Asano x Karma] Bà xã, anh sai rồi, tha cho anh đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ