Ánh sáng xa xăm từ những ngôi sao trên nền trời đêm lan tỏa khắp cả một vùng tối sầm màu mực. Khung cảnh rất yên tĩnh, có thể nghe được tiếng gió thổi mạnh hòa với tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái hiên. Mưa như trút nước, từng hạt nặng nề trĩu xuống mặt đất.
Khí trời càng lúc càng se lạnh, mấy cái vật dụng để gần cửa lạnh như vừa được rã đá.
10 giờ tối, mưa vẫn không dứt mà còn âm ỉ hơn, dai dẳng hơn khiến đường phố chìm vào màn đêm tĩnh mịch, chỉ còn thưa thớt vài bóng người vội vã chạy về.
Jellal nằm trên giường, toàn thân thấm đẫm nước mưa. Đôi môi nhợt nhạt cất lên giọng nói thều thào gọi tên Erza, mái tóc anh ướt sũng, khuôn mặt lạnh như băng, cả thân thể nặng trĩu lại nồng nặc mùi rượu. Thảm bại rất thảm bại.
Đầu anh đau như búa bổ, cơ thể rã rời vì mệt mỏi. Anh muốn đánh một giấc ngủ sâu, anh thấy mình đang mất dần đi ý thức. Chuyện này vẫn thường hay xảy ra với anh, khi say anh sẽ trở nên mất kiểm soát và hôm sau sẽ lại quên sạch.
Nhưng giây phút đó anh lại có cảm giác ấm áp đến lạ thường, như thể ai đó đang bên cạnh, lau khô cho mình bằng một chiếc khăn ấm và đắp nhẹ tấm chăn lên. Bàn tay dịu dàng ân cần, vuốt ve mái tóc xanh màu trời của anh. Động tác dịu dàng như là của một người vợ đã quen đối mặt với cảnh tượng say khướt của chồng mình.
Jellal bất chợt nhớ về những ngày xưa, khi mà anh luôn tỏ vẻ lạnh nhạt với Erza, nhiều lúc nhậu nhẹt tiệc tùng thâu đêm với đối tác mà quên mất cả về nhà với vợ. Cô không những không trách móc mà còn pha trà giải rượu, dìu anh lên giường nghỉ ngơi, tất bật chăm sóc không màn giấc ngủ. Bây giờ cũng như vậy, cảm giác này, anh chắc chắn mình không hề lầm lẫn. Nhưng mà anh đuối quá, anh không biết mình có đang ảo tưởng hay không?
- Erza à! Hãy tha lỗi cho anh. - Jellal mấp máy môi được vài câu
Anh đã nắm tay ai đó và khóc lóc van xin. Nhớ lại thì đã có một tiếng thở dài vang vọng bên cạnh anh. Chẳng mấy chốc mùi hương dễ chịu mà quen thuộc thoảng xông vào khe mũi Jellal. Anh như muốn ôm trọn lấy hình bóng nhỏ bé ấy vào lòng, vuốt ve mái tóc đỏ rực ánh hoàng hôn.
Trước những thanh âm khàn đi vì rượu của anh, hốc mắt Erza thấy cay cay, nhưng vẫn cố bình tĩnh và giữ sự im lặng cho đến khi âm thanh ấy nhỏ dần.
- ...
Cô chỉ im lặng quan sát, không nói gì, đôi mắt trìu xuống đầy tâm sự. Anh chỉ ôn nhu khi say, phải chi lúc bình thường anh đối với cô được một phần như vậy.
Jellal chắc chắn đó là Erza, anh đã giơ tay níu kéo, lôi người đó ngã xuống giường.
Cô liền phản ứng chống cự còn anh thì gắng giành thế chủ động.
Jellal hung hãng, choàng dậy ôm hôn cô thật thắm thiết, cái ham muốn trong anh chưa bao giờ mãnh liệt như bây giờ. Đôi môi đỏ mọng quyện vào môi anh, cảm giác trơn láng mát rượi từ hai luồn hơi thở lẫn vào nhau.
Anh vẫn còn nhớ, làn da trắng nõn và mùi hương quen thuộc hôm đó. Nhưng đôi mắt anh cứ như đang ngủ mê. Chẳng thể nhìn rõ được. Say đến đê mê tâm trí. Lẽ ra anh không nên uống nhiều đến vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Erza! Cô chỉ là người thứ ba
Fanfiction" Anh đã vô tâm với tình yêu suốt 16 năm của mình. Xin hỏi Erza Scarlet! Em có bằng lòng làm vợ Jellal Fernandes này thêm lần nữa hay không? "