Chương 7: Lão Bản Tiệm Bánh Bao

201 13 0
                                    


''Này! Ngươi có biết tiệm bánh bao Thôi Ký ở phía tây trấn không?" Chúc Hiểu Tuyết đứng cạnh hàng đậu hủ, không xa có hai nam tử đang đứng nói chuyện. Một người khoảng hai mươi tuổi, da hơi đen, dáng người xem như không tệ. Bên cạnh là một người đã hơn bốn mươi tuổi, mặc quần áo bằng vải thô, tướng mạo đoan chính.

Tuy rằng nơi này là thế giới nữ tôn, nhưng đối với nam tử cũng không quá trói buộc khắc khe, nhất là nam tử trong những gia đình bình thường, họ có thể xuất đầu lộ diện giúp thê chủ quản lý việc buôn bán. Ngoài ra, nam tử cũng có thể tham gia quân đội nhưng vĩnh viễn không được làm quan, chỉ có thể làm một tiểu binh anh dũng chiến đấu.


"Trong trấn này ai chẳng biết tiệm bánh bao Thôi Ký cơ chứ? Tiệm bánh bao nhà nàng ta là số một số hai đấy, bánh bao vừa trắng vừa mềm lại thơm, khi ta có tiền dư dả thường qua đó mua bánh bao ăn, nghĩ lại hương vị của nó thật ngon, không cần đồ ăn kèm ta cũng có thể ăn liền hai ba cái." Vị nam tử hơn bốn mươi tuổi vẻ mặt thỏa mãn đáp.


Chúc Hiểu Tuyết nghe xong, nước miếng chảy ròng ròng! Đã bao lâu nàng chưa ăn qua bánh bao vừa trắng vừa mềm lại thơm? Hình như, từ khi đến thế giới này tới này, một cái bánh bao như thế nàng cũng chưa được thưởng thức. Cũng không phải Cốc Hóa Phong chưa từng mua cho nàng cái bánh bao nào cả. Mà là ở thế giới này thức ăn làm quá mức đơn giản, bột mì vẫn chưa được tinh lọc sạch làm cho bánh bao trở nên thô cứng khó nuốt, mặt bánh bao hay bị nát. Còn đồ ăn chỉ luộc qua sau đó bỏ muối, ăn rất ngán. Vì vậy Chúc Hiểu Tuyết thường xuyên nhớ đến món bánh bao vừa trắng vừa mềm ở kiếp trước, ăn thật ngon. Hiện tại nàng vừa nghe có loại bánh bao ngon như vậy, lập tức hưng phấn , vãnh tai lên nghe cẩn thận.


"Bánh bao nhà nàng ai mà không biết, ta nói là vị lão bản của Thôi Ký." Vị nam tử trẻ tuổi sôi nổi bàn chuyện thị phi của người khác, "Ngày hôm qua, có một vị nha môn tới tìm nàng ta, nói nàng ta thú phu mười năm mà vẫn chưa nạp phu thị, cho nàng ta hai lựa chọn: một là tháng sau phải nạp phu thị, hai là mỗi năm nộp năm mươi hai lạng bạc thuế tịnh phu, nếu không sẽ bắt đi ngồi tù. Ngươi có biết nàng ta lựa chọn như thế nào không? Nàng thế nhưng lại chọn vế sau!"


Nam tử lớn tuổi ngừng việc làm, vẻ mặt kinh ngạc nói "Năm mươi hai lạng bạc! Chúng ta chỉ là gia đình bình thường, mỗi năm thu nhập nhiều nhất chỉ mới hơn ba mươi lạng bạc, chậc chậc, ta xem nàng làm như thế nào lấy ra năm mươi hai lạng bạc đóng thuế tịnh phu đây!"


Vị nam tử trẻ tuổi vẻ mặt ghen tị bĩu môi : "Ngươi nói xem vị chính quân của Thôi gia có gì tốt chứ, làm cho Thôi lão bản mê luyến như thế. Thà rằng đi sớm về tối làm nhiều bánh bao hơn để kiếm tiền đóng thuế tịnh phu, cũng không muốn nạp một phu thị. Ta đã gặp qua hắn rồi, không phải lớn lên bộ dạng tuấn tú hơn một chút thôi sao, làm gì mà đáng giá như vậy?"


Nam tử lớn hơn quay mặt lại, vẻ mặt thần bí khe khẽ nói: "Ta nghe nói, Thôi lão bản vốn là tiểu thư của một gia đình giàu có ở phương bắc, chính phu bây giờ trước đây từng là người hầu cho gia đình nàng. Phụ mẫu nàng đương nhiên không cho phép nữ nhi của mình thú một người hầu làm chính phu, chỉ muốn cho hắn làm một thị phu. Nhưng Thôi lão bản bị hắn mê hoặc, kiên trì muốn thú hắn làm chính phu. Sau đó nàng không tiếc vì hắn đoạn tuyệt quan hệ với người nhà, cuộc sống của một tiểu thư, cùng hắn trải qua cuộc sống kham khổ ở nơi đây...."

[Xuyên không - Nữ tôn]Thú phu nạp thị - Quỹ Họa Khinh NgữNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ