Bánh Táo-Chương 2

46 11 2
                                    

CHƯƠNG 2

"Chào!"Lee vẫn tinh mắt như trước, thoắt một cái đã nhìn thấy bọn họ; đứng dậy vẫy vẫy tay gọi.

Vẫn là vị trí ngồi cũ, bạn bè cũng không thay đổi là mấy. Phong Dương và Văn Hề thì đang tập trung ra sức vật tay, đánh cuộc ai thua thì uống rượu.

Ngô Phàm đưa hộp đàn ra.

Lee con mắt lập tức phát sáng, tay run rẩy cầm lấy:"A...... Đây là......"

Ngô Phàm mỉm cười:"Thích không?"

Lee ngẩng đầu, ngây ngốc mà hướng hắn cười gật gật đầu.

"Sinh nhật vui vẻ." Ngô Phàm nói.

"Cám ơn!"Lee vẫn cười ngây ngốc như trước.

Tử Thao nhún nhún vai nói:"Sinh nhật vui vẻ."

Thế là Lee đáp lại cậu bằng một cái ôm chặt thân thiết; rồi đến Ngô Phàm.

Tử Thao nhìn Ngô Phàm tự nhiên đặt tay ở sau lưng Lee vỗ nhè nhẹ; sau đó ngồi vào chỗ. Kế bên là Phong Dương, vừa mới thua một trận, uống một ly bia.

Những gương mặt ở đây cũng chẳng khác gì nhiều; đối diện cậu là một người xa lạ.

"Đây là Lâm Nhiên ."Lee giới thiệu nói,"Đây là Ngô Phàm và Tử Thao."

Ba người gật đầu chào hỏi nhau. Sau đó Tử Thao ôm lấy Lee, kề bên tai cậu ta thì thầm:"Nói thật đi, ai đấy?"

"Bạn thôi,"Lee trả lời,"Nếu có gì thật sao tớ lại không nói cho cậu biết được? Cả tớ lẫn tên này đều không phải là TYPE của nhau."
Tử Thao mới buông cậu ta ra, Lâm Nhiên đối diện cười nhìn họ:"Hoàng tiên sinh đang hiểu lầm cái gì sao?"

"Gọi tôi Tử Thao là được rồi." Hoàng Tử Thao cười nói, Ngô Phàm ngồi ở bên cạnh cậu, kêu người phục vụ bưng tới hai ly nước chanh.

Buổi tối lúc về đến nhà, đã quá 12h. Ngô Phàm đi tắm rửa trước, Tử Thao đứng hóng gió trên ban công.

Đây là căn hộ Ngô Phàm thuê, cách trung tâm thành phố không xa lắm, vậy nên giá cả không hề rẻ. Nhưng Ngô Phàm lại là người đàn ông đủ điều kiện để thuê nó.

Cũng không biết qua bao lâu, có lẽ chỉ là chốc lát. Tử Thao cảm giác được hơi thở của anh ngay sau lưng.

"Em tắm đi." Ngô Phàm nói.

"Ừ." Tử Thao quay đầu lại, nhẹ nhàng cười nói,"Không muốn tắm cùng sao?" (ThìThì:....)

"......" Ngô Phàm cười,"Tuy anh đã tắm rồi, nhưng, rất vui vì em đã mời."

Lời nói biến mất khi môi và môi chạm vào nhau.

Từng món quần áo rơi vãi lung tung khắp trên lối đi từ ban công đến phòng tắm. Đến trước cửa phòng tắm thì Tử Thao vừa vặn bị cỡi hết; cậu tháo bỏ dây lưng áo tắm của Ngô Phàm, kéo anh vào.

Cơ thể hai người bọn họ luôn kết hợp rất hài hòa. Hình như cũng chưa từng có cảm giác nhàm chán hay chán ghét.

Có điều, Tử Thao nghĩ thầm, chưa từng có say mê cuồng nhiệt, thì làm sao có thể chán ghét được?

[KrisTao ver] Bánh Táo (Drop)Where stories live. Discover now