#5. ĐỖ VÀ TƠN VÀ ...
Tơn- đứa con gái yêu quý của Đỗ, em sinh vào tầm cuối tháng 12 năm 2015 thì phải, lúc Đỗ đón e về là tháng 2 năm 2016. Hôm ấy Đỗ quyết tâm cầm hết tiền mừng tuổi của mình rồi cùng bố đi vào chợ quyết rước 1 em về bằng được. Đỗ đi qua cái lồng, trong đấy có khoảng 3, 4 em mèo, đều bé bé, nó rất giống nhau, t nhìn một lượt rồi bị ấn tượng bởi Tơn ngay và luôn. Vậy là t đã chi ra số tiền lớn để mua e về. Lúc ấy cả thế giới của t như thuộc về mình e nó vậy, t cưng nó đến mức e gái mà bế nó lên cũng thấy khó chịu, nó kêu meo một tiếng t cũng đủ quan tâm. Nó là loài đáng yêu nhất trên thế giới này. Khỏi phải nói, một ng mẹ sẽ làm mọi thứ vì con của họ. Vì bảo vệ nó mà t với e gái chiến tranh lạnh suốt một thời gian. Bây h đã là tháng 8 năm 2017, Tơn cũng ko còn bé bỏng gì, t nhức cả đầu vì những lần mồm nó gào lên bằng cái giọng mèo già gớm ghiếc, ko nhìn thấy nó kêu thì t ko nghĩ cái tiếng kêu ấy là của con gái t, nó gào tìm zai. Í hí hí, t ko nỡ để con gái mình ko bằng bạn bè nên đã chọn cho nó 1 thằng trai tân, đẹp, mèo tây hẳn hoi, chính gốc. 2 đứa nó đã cho t 1 đám nhóc yêu ơi là yêu, xinh ơi là xinh, cái giây phút chúng nó ra đời t ko có mặt, nhưng t là ng phát hiện sớm nhất. Khỏi phải nói t vui thế nào, từ mẹ đến bà ngoại, Tơn đã khiến cuộc đời t có thêm tí lông lá. Tình yêu của t dành cho nó vượt lên mọi tình cảm khác, là sự thật đấy, t yêu nó phát điên lên được. Cứ thử động vào e ấy xem, t ko ngán đứa nào đâu. -.-
Trước khi nuôi Tơn t đã nuôi 2 đứa khác. Đó là cả 1 câu truyện dài và buồn. E đầu tiên là 1 bé mèo lông ngắn màu trắng, đầu e có 2, 3 đốm đen đen, là 1 đứa con trai, mắt 1 bên xanh một bên vàng, nó là đứa được đối xử, chăm lo như ông vua ấy. CẢ nhà t yêu thương nó như 1 thành viên trong gia đình. Có 1 hôm t đi học về, gọi lộn lên hết cả nhưng nó ko lòi mặt ra, đi tìm khắp các ngóc ngách nhà nhưng ko thấy đâu, cuối cùng t tuyệt vọng nằm xuống giường khóc ầm lên thì nó kêu meo một tiếng, hóa ra nó nằm dưới chăn bông, cửa phòng đóng chặt, e gái t về nhà bảo vì sợ tiếng làm nhà của nhà hàng xóm làm nó ko ngủ được nên đã đóng kín cửa cho nó ngủ. Thấy tốt chưa?! Cũng vì chiều quá nên thả ko xích, thế là nó đi ăn linh tinh, tiền thuốc thang cho e đổ ra cả đống nhưng vẫn ko qua khỏi. Đợt e nó mất t rất buồn, việc học bị trì trệ kinh khủng vì đám tang của e. T đã trôn nó cạnh bờ sông, thi thoảng đi qua chỗ ấy t đã nhìn chằm chằm vào mộ nó rồi thở dài.
E thứ 2 là 1 bé mèo mướp, là con gái. Thoạt nhìn qua chắc chẳng đặc biệt gì nhưng t cũng dành rất nhiều tình cảm cho e ấy. VÌ đón e về nhà rất nhanh nên t chưa quên được e đầu tiên, ko còn chăm sóc nó tốt như trước nhưng tình yêu t dành cho e là đủ dùng. Nó là 1 con mèo khỏe mạnh, đáng yêu và quấn người. Lúc ấy vì nuôi e trên tầng mái, nó hay kêu, nhà hàng xóm bên cạnh nhiều lần sang nói chuyện, t vẫn mù quáng cho rằng mấy ng ấy chỉ làm quá lên, thái độ t còn kiểu thách thức cơ. VÀo 1 hôm t đã lên kế hoạch tối về tắm cho nó, tối đi học về thì t thấy bố đang cho e vào 1 cái túi bóng đen, gói bọc cẩn thận, chắc cũng ko muốn t biết nhưng t nhìn thấy hết, t nghĩ là hàng xóm đã chơi t. Vì sáng e còn khỏe mạnh, chơi đùa bình thường cơ mà. T đã ghét nhà hàng xóm một cách gần như là công khai, đến h nhà t và nhà đấy vẫn chưa nói chuyện nhiều vơi nhau luôn. Mất mát quá lớn, t nghĩ đấy là lỗi của t, nhưng quả thật nếu là thật thì mấy con người ấy quá độc ác, cái loài đáng yêu như vậy mà nỡ hành hạ nó, nghĩ xem có đáng ko? COn ng cứ tự hạ thấp thân phận mình xuống như là 1 loài thú, cư xử như 1 thằng ngộ trong khi quên mất mình đang là 1 con ng? Cú.
T định chửi nữa cơ. Hàng xóm à, nếu cô chú mà đọc được cái này thì nói với cháu nhé. Nếu ko làm thì việc gì phải trốn tránh thế? Cháu biết cô chú sống hà tiện nhất xóm nhưng cũng chẳng tiếc tiền đánh bả mèo nhà cháu đâu nhỉ. Con đầu tiên cũng là bả chó cũ của nhà mấy ng còn gì.=))))
Đỗ thích mèo hơn thích chó. T thích chó to hơn tích chó con, hoặc chó bé.
T công khai ghét luôn mấy con nhiều chân, mấy con ko chân, mấy con trơn trơn, sống dưới nước hay trên trời gì đó, côn trùng, tất cả nhé.
T thích câu cổ thụ hơn thích mấy bông hoa lòe loẹt.
BẠN ĐANG ĐỌC
ghồ ghề 17
Randomtruyện viết về suy nghĩ của 1 đứa con gái 17 tuổi về tất cả mọi thứ sung quanh, đặc biệt là những đứa bạn thân thiết. có cái gì đó vừa trẻ con lại vừa chín chắn ở đây (t đã tránh dùng từ già đời)=)))) thay vì d...