Chap 12

2.2K 130 26
                                    

Yerin bế SinB lên phòng, đặt con bé xuống giường, còn mình thì đi xử lí vết thương. Coi bộ cái áo này xấu số rồi, Yerin mới mua nó hồi tuần trước, mặc mỗi một lần đã rách tả tơi. Nếu bây giờ mà là sáng sớm, vác mặt ra đường sẽ bị người ta lầm tưởng là tội phạm giết người cũng không chừng. Yerin xử lí vết thương xong vẫn không băng lại vội mà bước ra lấy khăn lau sơ người cho SinB trước, đắp chăn cẩn thận cho con bé rồi mới lo tới phần của mình. Yerin bước vào bồn tắm, nước nóng gặp phải vết thương, vừa nóng lại vừa rát nhưng Yerin cắn răng, một tiếng cũng không kêu. Lúc tắm xong thì có điện thoại gọi đến

-"Alo?" - Yerin vừa lau đầu vừa lên tiếng.

-"Dạ xin chào cô là Jung Yerin phải không ạ?" - Đầu dây bên kia đáp lời.

-"Vâng, là tôi."

-"Xin lỗi vì đã làm phiền cô vào đêm khuya thế này, nhưng chúng tôi cần phải xác nhận gấp thông tin chuyến bay của cô. Có người đặt cho cô chuyến bay đến Busan vào ngày mai lúc 5 giờ chiều. Phiền cô xác nhận cho!"

Yerin biết chắc chắn là bố mình nên đã xác nhận ngay, chỉ là không ngờ bố vừa nhắn rằng có chuyện gấp thôi mà ngày mai đã phải trình diện rồi. Lúc này Yerin mới băng bó vết thương, nhìn vào gương cứ thấy mình như xác ướp vậy. Vừa mới trở ra, Yerin đã thấy SinB ngồi ôm gối tựa vào cạnh giường khóc thút thít, SinB cũng vừa lúc ngước mặt lên, nhìn thấy Yerin thì lao ngay đến. Yerin theo phản xạ thì thụt lùi lại, đảo mắt lia lịa xem con bé có cầm con dao nào trên tay nữa không, cô nhớ con dao khi nãy cô đã quẳng nó trên xe rồi. Nhưng SinB chỉ lao tới ôm chầm lấy cổ Yerin mà khóc

-"Rin đừng có bỏ em..."

Yerin ngạc nhiên nhìn SinB, hỏi - "Em sao thế? Rin có đi đâu đâu?!"

-"Sowon..*hức*...Sowon nói.." - SinB vừa nói vừa nấc lên - "Rin sau khi...*hức*...nghe điện thoại..thì bỏ đi.." - Nói rồi lại gục đầu vào cổ Yerin mà khóc.

Yerin phì cười lắc đầu, đại tiểu thư à cô muốn tôi phải làm sao đây! Khi nãy thì nằng nặc đòi chém tôi chết, bây giờ lại ôm cổ không muốn tôi đi, cô làm khó phận nô tì này rồi.Rốt cuộc cô muốn tôi phải như thế nào?!

-"Ngày mai Rin phải đi gặp bố, bố bảo có chuyện muốn nói với Rin, xong việc thì Rin về, Rin cũng phải về đi học mà, không có bỏ em đâu!" - Yerin cạ mũi mình vào mũi SinB và dỗ dành. SinB nghe xong thì không khóc nấc nữa

-"Thật chứ?"

-"Ừ!" - Yerin một tay ôm eo SinB, một tay xoa đầu con bé, cất giọng nhẹ nhàng -"Bây giờ thì đại tiểu thư của chị đi ngủ được chưa?"

SinB cười nhẹ gật đầu, lúc lên giường vẫn ôm Yerin cứng ngắc, SinB trước đây đâu có nhõng nhẽo thế này. Yerin thật cũng không biết SinB đang tỉnh hay đang say nữa, hôm nay con bé làm Yerin bất ngờ nhiều quá. Hơn ai hết, về mặt say xỉn này thì cô nàng cam đoan, khi SinB say đáng sợ hơn nhiều so với Eunha và Umji, không biết Sowon với Yuju có bị chém không nhỉ? Chứ Yerin thì chào thua rồi! Có lẽ bây giờ SinB mới ngủ thật sự, trông thấy con bé cứ dụi vào ngực mình nhìn đáng yêu lắm, chỉ mong sao SinB hung hăng đừng có xuất hiện, kẻo trong trạng thái này Yerin chắc chắn chạy không kịp! Nhưng đó chỉ là Yerin lo xa thôi, SinB thật sự ngủ say lắm, hai người cứ như thế mà ngủ tới sáng.

SinRin | Ở lại với em có được không? - by Matchitow [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ