Có những ngày mệt mỏi đến thế...

58 4 0
                                    

Chẳng biết từ bao giờ mà tôi lại thấy cuộc sống này mệt mỏi đến thế !
Mệt mỏi vì chính bản thân mình chẳng thể có được những gì là ao ước , dù cố gắng vậy mà chẳng bằng người ta , đã mong ước quá nhiều về bản thân , về gia đình để rồi lại thất vọng mà đau đớn !
Có những ngày mệt mỏi vì phải sống trong cuộc sống một mình dẫu bên cạnh vẫn có người thân , cuộc sống tự lo tự xoay sở, cuộc sống cứ quẩn quanh như thế ; cứ giữ trong lòng một nỗi đau , một cái nghẹn nghào trong nước mắt mà chẳng muốn nói ra. Cuộc sống cứ như thế.
Có những ngày mệt mỏi vô cùng vì phải vất vả một mình mà chẳng ai quan tâm ; một mình làm việc mà không có em trai cùng làm , không bố mẹ sẻ chia , đã từ lâu lắm !
Cũng có những ngày mệt mỏi là thế vì những lời cằn nhằn của mẹ tôi . Dù vừa một mình lo một sân thóc mưa , về nhà nấu cơm như bản năng của một con người phải như thế, một mình một thau quần áo vào mỗi buổi trưa lúc đi học về , một mình làm việc nhưng vẫn nghe những lời chửi bới " suốt ngày hóng ngoài đường ..." , rồi cứ thế vừa khóc vừa nói với mẹ :" con cũng mệt mỏi lắm mẹ ạ"!
Rồi lại có những ngày mệt mỏi là thế , những ngày cãi cọ vì mẹ chẳng bao giờ hiểu tôi , chẳng bao giờ hiểu tâm trạng của một đứa con gái ở cái tuổi ẩm ương - ở cái tuổi 16 người ta gọi là đổ vỡ!
Có những ngày là nặng lòng khôn xiết khi nghĩ dại dột về tương lai, nghĩ mình sinh ra là gánh nặng nhưng lại thôi vì không có tôi thì gia đình làm sao có thể thảnh thơi đến thế...
Ở cái tuổi 16 có mấy ai phải nghĩ về chuyện cơm áo gạo tiền ? Dẫu không phải kiếm tiền lo cho bất cứ ai nhưng tôi luôn nặng lòng về cuộc sống : "mẹ có tiền chưa mà đóng học? Hôm nay bảo mẹ được không ? Làm thế nào để chỉ phải xin mẹ một phần? .... " Cuộc sống cứ như thế mà càng làm tôi băn khoăn càng làm tôi " nặng lòng " với xung quanh , làm khuôn mặt tôi trở nên cứng đờ , già dặn!
Những lúc ngồi an nhiên tôi lại muốn lòng nhẹ nhàng hơn , muốn quên đi những gì nặng lòng mà mình giấu kín , muốn coi mọi việc là giản đơn như chính anh trai bạn tôi nói nhưng có lẽ nó đã bên tôi lâu quá rồi , lẽo đẽo bên tôi lâu quá rồi nên càng ngày tôi lại thấy mình buồn hơn thế! Nỗi lòng cứ thế lại trĩu xuống nhiều hơn , nặng hơn , mòn sói tâm hồn .

 " Cuộc sống cứ như thế mà càng làm tôi băn khoăn càng làm tôi " nặng lòng " với xung quanh , làm khuôn mặt tôi trở nên cứng đờ , già dặn!Những lúc ngồi an nhiên tôi lại muốn lòng nhẹ nhàng hơn , muốn quên đi những gì nặng lòng mà mình giấu kín , ...

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Con bé "nặng lòng "ơi tập vui lên nhé!
#Cỏ741

          Một Thoáng Thanh Xuân...!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ