Đồng Ngữ Phỉ lập tức tội nghiệp nói: "Chị, chị thật sự nhẫn tâm như thế sao? Nhất định muốn em với mẹ chết ở trước mặt chị thì chị mới cảm thấy hài lòng sao?"
Tần Lạc không kiên nhẫn ngắt lời cô ta: "Đủ rồi! Các người sống ở nông thôn liền sống không nổi nữa? Hiện đang làm cái gì không thể nuôi sống bản thân? Cô cho rằng lấy cái 'chết' là có thể uy hiếp được tôi sao?"
Đồng Ngữ Phỉ thấy cô vẫn thờ ơ không khỏi có chút sợ hãi, khóc đến mức không cần nói ra có bao nhiêu thương tâm: "Chị, dù nói thế nào em cũng là em gái ruột của chị! Từ nhỏ em chưa từng làm việc nhà nông, bây giờ chị muốn em đi làm những cái này không phải muốn mạng của em sao? Không phải em lấy cái chết để uy hiếp chị, ép em đến mức nhất định thìem thật sự sẽ chết."
Cô ta mở miệng ngậm miệng nói "chết", dường như coi thường sinh mạng. . ..
Tần Lạc cũng chẳng muốn dây dưa với cô ta: "Cô sống hay chết thế nào, không liêng quan gì đến tôi!"
Dứt lời, thì chuẩn bị vung tay cô ta ra rời đi, nhưng Đồng Ngữ Phỉ nắm tay cô rất chặt không buông.
"Chị, nếu chị không giúp em, em liền ở lại nhà chị không đi."
Đồng Ngữ Phỉ phát huy đầy đủ công phu quấn người của cô ta, kiên quyết không buông tay, cô ta biết mình một khi buông tay, thì có thể không còn cơ hội rồi.
Cho nên, quan trọng nhất giờ phút này chính là nắm chặt chị ta không rời!
Tần Lạc hít một hơi thật sâu: "Đồng Ngữ Phỉ! Da mặt của cô đã luyện thành tường đồng vách sắt rồi sao?"
Đồng Ngữ Phỉ không để bụng lời chị ta nói: "Chị, theo em, còn sống so với da mặt còn quan trọng hơn."
Tần Lạc cười lạnh một tiếng: "Ngược lại cô có chỗ tiến bộ!"
Đồng Ngữ Phỉ không quan tâm đến lời châm chọc của chị ta: "Chị, nếu chị không chịu giúp em với mẹ, thì emcứ đi theo chị, dù sao bây giờ em cũng không có việc gì, có nhiều thời gian, cho dùem ởnhà chị, chị cũng không có cách nào đuổi em đi, dù sao về mặt pháp luật em là em gái ruột của chị."
Lời cô ta nói rõ ràng, cho thấy trước khi đến đã làm tốt công tác chuẩn bị.
Khóe môi Tần Lạc cong lên một nụ cười lạnh, một đoạn thời gian không gặp, Đồng Ngữ Phỉ thật đúng là tiến bộ không ít! Lại đến đây nói điều kiện với cô!
"Cô là em gái tôi thì thế nào? Đây là nhà của mẹ tôi để lại cho tôi, tôi muốn không chào đón cô, có thể đuổi cô đi."
Cô cho đến bây giờ cũng không phải ngồi không, càng chán ghét bị người ta uy hiếp!
"Cô cứ lôi lôi kéo kéo tôi như vậy, cũng đừng trách tôi không khách khí! Nếu cô không muốn thì ngay cả thôn Hạnh Phúc cũngkhông ở được nữa!"
Một câu cuối cùng, có đầy tính uy hiếp.
Mặc dù Tần Lạc không biết làm sao mẹ con Lý Thúy Như lại bị đưa đến thôn Hạnh Phúc, nhưng rất rõ ràng, cô có thể lợi dụng điểm ấy để uy hiếp cô ta.
BẠN ĐANG ĐỌC
TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂM. [TIẾP THEO]
RomanceTruyện: Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm Tác giả: Nam Quan Yêu Yêu Thể loại: đô thị sắc, ngôn tình hay Nội dung truyện online: Tần Lạc mang thai rồi. Đối phương: Diện mạo không rõ; tuổi không rõ; thân phận không biết. Mười tháng h...