Anh đi lòng vòng tìm đường, đúng lúc đứng ngơ ngác ở bên vỉa hè thì có một ông chú mặc quần áo đạo sĩ sáp lại gần. Thời đại nào rồi còn mặc loại đồ lòe xòe này trời?
“Cậu trai trẻ, tôi nhìn thấy âm khí lượn lờ quanh cậu, dường như là bị ma quỷ ám, có muốn bói một quẻ không?”
Jihoon đảo mắt, ủa thì anh bị ám thiệt mà. Thấy anh không phản ứng, ông chú vuốt cằm và kiên nhẫn nói tiếp.
“Bán cậu một lá bùa, ma quỷ xung quanh sẽ không ám cậu nữa.”
Anh nghe vậy liền động tâm, vừa quay sang định hỏi giá thì bắt gặp một cô gái vận đầm trắng đang lượn lờ, cơ thể hơi trong suốt xuyên qua vô số xe cộ tiến về phía này. Cứ tưởng cô ta phát hiện ra anh rồi, ai ngờ giữa chừng lại đột nhiên nhào vào người một thiếu niên đứng bên cạnh.
Anh không kịp suy nghĩ muốn đẩy thiếu niên ra, nhưng vô tình hất văng lá bùa trên tay ông chú đi, khiến nó rơi xuống bên chân thiếu niên.
Hai tay cô gái vừa vặn sắp chạm vào thiếu niên chợt bị một vầng sáng hình bán nguyệt đánh văng ra. Cậu ta vẫn bình an vô sự.
Jihoon xoa xoa mắt, chẳng lẽ công dụng của lá bùa này tốt như vậy?
Thiếu niên kia nghiêng đầu nhìn anh, một đôi mắt đen láy có hồn khẽ chớp, lông mi thật là dài. Á, đẹp trai quá! Ở dưới quê không có ai đẹp trai như vậy hết! Lại còn là con lai nữa, hôm nay ra đường gặp may rồi! Anh quên luôn việc mười phút trước mình suýt bị một tên nửa đực nửa cái sàm sỡ.
Ông chú đạo sĩ thở dài, nhặt lá bùa màu vàng kia lên, quay sang hỏi anh:
“Cậu trai trẻ, có mua không?"
Đám người xung quanh thấy hành động của ông ta nhưng cũng chẳng thèm giúp, để tụi nhà huê bị lừa gạt vài lần cho nếm mùi, sau này tự động sẽ khôn ra.
Jihoon nhìn linh hồn cô gái bí xị một bên, dứt khoát cầm lấy lá bùa.
“Bao nhiêu?”
Thấy có người lọt bẫy, ông chú nhe hàm răng vàng ố ra mà cười:
“Nể tình cậu là vị khách đầu tiên, 20 ngàn won thôi.”
Jihoon không để ý cái câu “vị khách đầu tiên”, mà tinh thần đặt hết vào 20 ngàn won. Lạy mẹ, sao lại mắc như vậy? Quá mắc! Tiền anh mang theo trong người để sống hết tháng cũng chỉ có hơn trăm ngàn thôi...
Anh cắn răng, giơ hai bàn tay lên: “Mười ngàn.”
“Hai mươi.”
“Mười ngàn là mười ngàn! Ông bán hàng hay đi ăn cướp vậy hả?”
“Mười tám ngàn!”
“Ông cắt cổ người à? Mười ba ngàn! Giá chót!”
Hai người đứng trả giá cả buổi trời, thiếu niên bên cạnh nhịn không được bật cười, nhưng lại chẳng nói gì, cũng không ngăn cản.
Đợi đến khi Jihoon mua được lá bùa với giá xấp xỉ mười bốn ngàn, cổ họng anh cũng khô rát muốn nói không ra hơi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SamHoon] Nhóc Con, Mau Cứu Mạng! [Drop]
FanficTên truyện: Nhóc con, mau cứu mạng! Thể loại: Hài, bựa, có chút xíu tâm linh, lãng mạn, phúc hắc công x ngốc nghếch thụ Tác giả: Mộc Diệp ___________________ Park Jihoon có thể nhìn thấy ma. Và anh sống chung nhà với một tên oắt có khả năng trừ tà. ...