"Là ai vậy ?" Người kia lại hỏi gấp lần nữa.
"Chuyển đồ, xin ký nhận!" Hạ Tử Vi khàn khàn trầm giọng nói.
"Anh yêu, là nhân viên chuyển đồ!" Thanh âm cô gái kia kiều mỵ, lời nói thân mật, nghe rất tự nhiên, cô dám cá, hắn cùng người phụ nữ này tuyệt đối không phải là lần đầu tiên.
Người mở cửa chính là Hà Kính Vũ.
Khi ánh mắt hai nguời gặp nhau, Hà Kính Vũ tràn đầy kinh hoảng, không kịp ứng phó, còn ánh mắt Hạ Tử Vi tràn đầy giận dữ và lạnh lùng .
"Tử vi, tại sao lại là em?" Hà Kính Vũ đứng ở cửa, không biết làm thế nào, trên mặt cố gắng nặn ra khuôn mặt tươi cười nhẹ nhõm.
"Tôi tới, chỉ muốn hỏi anh một chuyện?" Hạ Tử Vi ngược lại bình tĩnh, hoàn toàn mất đi ảo tưởng đối với người đàn ông trước mặt này.
"Chuyện gì?" Hắn khẩn trương, lại như muốn che giấu cái gì, mặc dù tất cả mọi người trong lòng đã biết rõ, nhưng hắn vẫn bước ra ngoài cửa, muốn tránh cho ba người khỏi lúng túng khi chạm mặt nhau.
"Anh yêu à, nhanh lên đi!" Người trong nhà còn không biết chuyện gì xảy ra, vẫn kiều mị nói.
"Tử Vi, anh. . . . ."
"Không cần giải thích, anh chỉ cần lập tức trả lời tôi." Hạ Tử Vi lạnh lùng nói.
"Chuyện không phải là như em nghĩ đâu."Hà Kính Vũ dường như còn muốn giải thích chút gì, mặc dù hắn thích chơi phụ nữ, nhưng đối với Hạ Tử Vi hắn vẫn có chút mê hoặc, nhưng muốn hắn vì cô hoàn toàn quên đi những người phụ nữ kia, thật không thể nào làm được.
"Anh ngay từ đầu cũng biết Đỗ Tử Hào là loại đàn ông chỉ xem phụ nữ như trò chơi, tùy tiện vui đùa ?"
"Điều này rất quan trọng sao?"
"Dĩ nhiên, người bạn của anh dùng sức mạnh với chị em tốt của tôi, loại đàn ông như thế anh cũng có thể giới thiệu, anh rốt cuộc tính toán cái gì? Anh vui đùa với tôi coi như tôi cho qua đi, có cần thiết giới thiệu loại người như vậy đến cường bạo chị em tốt của tôi không?" Hạ Tử Vi muốn cố gắng tỏ ra ưu nhã, nhưng tâm tình của cô đã từ từ trở nên tức giận.
"Làm cái gì đến nỗi đó? Người bạn kia của em suy nghĩ nhiều quá đi, mọi người đều là ra ngoài vui chơi, nghiêm túc như vậy làm gì." Hắn nhún vai trả lời.
"Anh có ý gì?"
"Mọi người ra ngoài chơi đều là phải vui vẻ nha, bạn của em có thể chỉ là xấu hổ một chút, bạn của anh có thể chỉ là gấp gáp một chút, em thông minh như vậy, như thế nào lại không hiểu đây." Hà Kính Vũ cảm thấy chẳng có cái gì không đúng ở đây.
Người con gái trong nhà đột nhiên đi ra, thấy Hạ Tử Vi đứng ở ngoài, cô rất thản nhiên cười hướng về phía Tử Vi, tay lại không e dè ôm thật chặt phía sau lưng của Hà Kính Vũ, đầu khoác lên trên bả vai của hắn, vui vẻ nói: "Đây chính là người bạn gái mới kết giao của anh? Không tệ lắm, đến rất đúng lúc, nếu không ngại đi vào, ba chúng ta vui đùa một chút."
Hà Kính Vũ cũng rất thoải mái nói: "Tử Vi, vào đi!"
Hạ Tử Vi chỉ cảm thấy thật ghê tởm, nhìn chằm chằm một đôi "Cẩu nam nữ" trước mắt, thật hận không thể đem 2 người xé xác ra.
"Hai người tiếp tục chơi đi, tôi đối với loại trò chơi này không có hứng thú." Hạ Tử Vi kìm nén tức giận, miễn cưỡng nặn ra tươi cười, sau đó rất ưu nhã xoay người.
Sau lưng, cô nghe cửa bị đóng "phịch" một tiếng, tâm Hạ Tử Vi giống như bị người hung hăng vung lên một đao, không phải bởi vì đôi tiện nam nữ đó, mà bởi vì cô đã tin tưởng thế gian này còn có người sẽ hồi tâm vì cô, cô thì ra vẫn còn chưa đắc đạo, phải tiếp tục tu!
Chương 51: Tôi gây phiền toái cho anh
Tô Tiểu Mễ không nghĩ tới chính là, khách hàng Lâm Khải cư nhiên mang cô gặp chính là một vài quan to, cô cũng mới sâu sắc cảm nhận được những người đó hủ bại và giả dối đến cỡ nào.
Ở đó một khắc, cô thật sâu bày tỏ đồng tình với Lâm Khải, bởi vì cùng những người đó ăn a KIIII..AI...!! Đối với Tô Tiểu Mễ mà nói, thật thống khổ.
"Lâm tổng, thật là tuổi trẻ tài cao, Dung Khoa quốc tế có nhân tài như anh thật là hiếm thấy, đến thảo luận mọi chuyện cũng cảm thấy dễ dàng hơn hẳn, uống một ly!" Một người trong đó ước chừng cùng tuổi với ba ba Tô Tiểu Mễ cười mị mị nói, sau đó rót một ly rượu mời Lâm Khải uống.
Tô Tiểu Mễ thấy Lâm Khải đã uống rất nhiều, hiện tại cô đang là phụ tá của hắn, liền cảm thấy cần thiết giúp hắn một tay.
Tô Tiểu Mễ hơi mỉm cười nói: "Lâm tổng có chút say, nếu như ngài không ngại, ly này tôi uống thay anh ta!"
Người kia từ đầu đến cuối quan sát cô mấy lần, sau đó mặt mày hớn hở nói: "Phụ tá của Lâm tổng rất hào sảng (hào hiệp + sảng khoái) a, có mỹ nữ nguyện ý uống rượu, tôi Trần Siêu thích nhất rồi, chưa bao giờ để cho mỹ nữ uống không đủ!"
Tô Tiểu Mễ không nghĩ quá nhiều, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, Lâm Khải nhìn cô nháy mắt, cô lại hồ đồ không hiểu.
"Oa, xem ra tửu lượng của Tô tiểu thư không tệ, tôi đây rất thích uống rượu với mỹ nữ, đến đây. . .. Rót đầy, rót đầy.. . ."Người đàn ông kia vừa nói xong, lập tức có người rót đầy rượu cho cô.
Tô Tiểu Mễ nhìn Lâm Khải lần nữa, cô rốt cuộc hiểu rõ tại sao Lâm Khải lại nháy mắt với cô.
"Chúng ta sớm rút lui đi!" Tô Tiểu Mễ nháy mắt lại .
"Lúc này đi không thích hợp, miếng đất này chúng ta nhất định phải có, cẩn thận ứng phó, không cần một hơi nâng cốc uống cạn, kiên trì một chút nữa!" Ánh mắt Lâm Khải trả lời lại.
"Tô tiểu thư là người phương nam đi, người phương nam da mềm mại lại trắng nõn." Người kia có vẻ hơi say, đạo mạo ban đầu sớm ném qua một bên, giờ phút này trong mắt tất cả đều là sắc dục.
Tô Tiểu Mễ cũng mỉm cười, Lâm Khải ở bên cạnh cô, ánh mắt khẽ phiếm hồng, lại chưa từng rời tầm mắt khỏi cô, loại vẻ mặt này làm cho cô có chút bấn loạn.
"Tô tiểu thư, uống một ly này!"
Cô quay đầu lại liếc mắt nhìn Lâm Khải, hắn không có lên tiếng, Tô Tiểu Mễ chỉ đành phải bưng ly rượu lên, uống một hơi, cô lúc này chính là một người uống rượu thành thục một hơi liền uống cạn, uống xong mới nhớ tới vừa rồi Lâm Khải giao đãi.
"Tô tiểu thư, tôi thích cô rồi đó, uống rượu thật là sảng khoái lại hào khí! Tôi thích! Tôi thích!" Trần Siêu một lúc liền nói mấy câu tôi thích.
Lúc này, Lâm Khải bưng ly rượu nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta uống một ly cuối cùng!"
Lời của hắn vừa dứt, Trần Siêu trực tiếp cắt đứt suy nghĩ của hắn: "Lâm tổng, gấp cái gì a, tôi còn chưa uống đủ với Tô tiểu thư đây."
Vừa nói, hắn tự mình rót rượu cho Tô Tiểu Mễ, tay của hắn mơn trớn tay của cô, cả người Tô Tiểu Mễ rung lên, nhìn ánh mắt sắc mị của Trần Siêu kia, cảm thấy ghê tởm.
Cô đem ánh mắt cầu cứu nhìn Lâm Khải.
"Như vậy đi, lần sau chúng ta cùng uống nữa, ngày mai Tô chủ quản còn phải đi công tác, quá muộn sợ sẽ không kịp chuyến bay." Lâm Khải ở một bên giải thích.
"Vậy thì thật là tốt a, ngày mai lên máy bay có thể ngủ bù nha, không cần đi làm, rất dễ dàng!"Trần Siêu lại lè nhè nói.
Sau khi Trần Siêu nói xong, rất ý vị nhìn Lâm Khải, sau đó nhìn Tô Tiểu Mễ, hướng về phía Lâm Khải cười. Ánh mắt như thế Lâm Khải sao lại không hiểu, lăo hồ ly này thật hạ tiện.
Hắn cười mà không nói gì, ám hiệu của Trần Siêu rõ ràng như vậy, Lâm Khải cũng không trả lời gì nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Boss yêu nghiệt, chớ mập mờ
De TodoGiới thiệu: Một đêm kia, bị chị em bức bách, cô hào hùng vạn trượng tuyên thệ, bản lãnh tìm 1 người dằn ông phá thân xử nữ tuyệt đối không có vấn đề; Một đêm kia, cô biến hoá huyền ảo thành người phụ nữ mị hoặc, học theo phim trên TV diễn thục nữ mộ...