Chap 6

1.8K 99 6
                                    

Về phần J-hope anh bị V đánh nên càng muốn có được Kook hơn

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Về phần J-hope anh bị V đánh nên càng muốn có được Kook hơn. Giờ ra về, anh lại gần Kook nắm tay Kook thật chặt, mặc cho Kook gỡ cỡ nào cũng không ra (au hư cấu). V thấy thế không khỏi tức giận, J-hope kéo Kook chạy như bay ra khỏi trường, băng qua đường lớn, mặc cho những chiếc du lịch đang thắng két...kéttt... V cũng đuổi theo nhưng...

......RẦMMMMMMM.....

Chiếc xe không thắng kịp, tông vào V khiến anh lăn mấy vòng trên xe rồi rơi xuống đường. Đầu anh be bét máu, Kook thấy thế vội hất tay J-hope ra, chạy đến ôm lấy đầu V, khóc nức nở:

—V à, anh làm sao thế này...mau tỉnh lại điii...em xin anh đó...

Mọi người xúm lại, họ sốt sắng nhìn V đang nằm bất động bên đường. Kook quay về phía họ hét lớn:

—Cấp cứu, gọi cấp cứu dùm tôiii..

5phút sau, í...ò...í...eee

Chiếc xe phóng ầm đến bệnh viện, bác sĩ vội chạy ra đưa a vào phòng cấp cứu. Ba mẹ V cũng đến...

5 tiếng trôi qua, đèn cấp cứu tắt, bác sĩ bước ra, mẹ V vội chạy đến:

—Con tôi sao rồi bác sĩ?

—Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm nhưng do phần đầu bị chấn thương quá mạnh nên khi tỉnh lại rất có thể cậu ấy sẽ không còn nhớ gì nữa, mọi người nên chuẩn bị tâm lí.

Ba V cố hỏi:

—Vậy khi nào thằng bé mới tỉnh lại?

—Chuyện đó chúng tôi không thể nói trước được, cần phải theo dõi...

Mẹ cậu nghe thế thì ngất xỉu, họ phải đưa bà vào phòng hồi sức. Kook vào thăm V, đập vào mắt là V đang nằm trên giường bệnh, đầu quấn băng trắng kín mít, trên mặt còn có 1 vài vết thương nhỏ. Kook nắm lấy tay anh:

—Em xin lỗi, anh tỉnh lại đi mà – Kook vừa nói vừa khóc (t đau lòng wớ><)

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

—Em xin lỗi, anh tỉnh lại đi mà – Kook vừa nói vừa khóc (t đau lòng wớ><).

Căn phòng chỉ còn lại tiếng khóc thương của Kook cùng hơi thở yếu ớt của V

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Căn phòng chỉ còn lại tiếng khóc thương của Kook cùng hơi thở yếu ớt của V.

Đã 1 tháng qua, V vẫn chưa tỉnh lại. Kook thì ngày nào cũng đến thăm anh sau mỗi giờ học, ngày nào cũng mang cùng 1 loài hoa đến, đó là lưu ly tím với ý nghĩa:

"XIN ĐỪNG QUÊN EM."...

-------------------------------------------

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

-------------------------------------------

- Chap này hơi ngắn vs lại hơi buồn thì phải😭😭😭

[VKook] [HOÀN] Em Là Của Anh Rồi Nhé, Có Chạy Cũng Không Thoát Đâu! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ