CHAP 23 MỘT CHÚT BÌNH YÊN

3.5K 138 16
                                    


Sau khi chụp xong shoot ảnh cuối cùng, Quỳnh mau chóng thu xếp đồ trở ra xe, thấy thế Phạm Hương không ngần ngại nắm cửa xe mà trêu chọc :

- Quỳnh đừng về, anh đừng bỏ em và con mà anh ơi, mẹ con em cần anh mà....

Quỳnh trả lời :

- Vậy còn Lan Khuê ?

- Em sẽ bỏ Lan Khuê mà, em yêu anh mà anh ơiiiii.

Quỳnh cừời cười, bộ dạng vô cùng gấp gáp :

- Thôi đi bà nội, đề phòng mèo hoang làm thịt. Tối nay sofa chờ cậu.

Nói rồi Quỳnh rồ ga phóng xe đi, cái câu " Coi chừng mèo hoang làm thịt " của Quỳnh làm Phạm Hương cứ đắn đo mãi, Hương lẩm bẩm :

- Nó nói cái gì vậy ? Mèo gì.....?

" Cạch ". Vừa xoay người ra sau đã đụng ngay " Mèo Hoang ". Phạm Hương cười cười :

- Vợ, em đến khi nào vậy ? Sao lại lù lù xuất hiện đằng sau lưng chị, giật cả mình ! Đến lâu chưa ?

Lan Khuê không thèm nhìn mặt Phạm Hương một cái, trả lời :

- Đến từ cái hồi chị nói chị có con với " anh Đồng Đồng ", rồi sẽ bỏ tôi.

- Chị giỡn mà.....

- Chị giỡn méo có duiiiiiiiiiiiiiiiiii. Cúttttttttttttttttttttttttttttttttt

-......( Quỳnh ơi là Quỳnh, là mày gài tauuuuuuuuuu )

*****

Vừa về đến nhà, Quỳnh đã líu ríu chạy đến bên chị, đưa đầu vào hõm cổ chị hít hít :

- Nhớ chị lắm. Có nhớ em không ?

Minh Tú tay đang khuấy nồi canh ngước lên nhìn Quỳnh :

- Không nhé !

Ôi, một đống bánh bao hiện ra trước mắt Tú, chị phì cừoi, ngắt ngắt hai cái bánh bao trước mặt xệ xuống :

- Thôi ngoan, thay đồ ăn cơm nè, mẹ tắm cũng sắp xong rồi.

Quỳnh không nguyện ý rời đi, lại ương bướng nhõng nhẽo, cạ cạ vai chị :

- Chị có nhớ em không ?

Minh Tú hết cách đành thơm lên ám cô một cái :

- Nhớ.

- Thật không ?

-Thật.

- Nhiều không ?

- Không.....!!!!

Quỳnh đen mặt buông chị ra, khuôn mặt bất mãn hiện lên, dỗi rồi, dỗ dành cực lắm đây.

Sau khi dùng bữa tối do chính tay Tú làm, tâm trạng Quỳnh có chút vui vẻ vội đi vào phòng, trên miệng còn líu lo. Đã lâu rồi bà Hoa không thấy con gái mình vui như vậy thì không khỏi buột miệng :
- Cái con nhỏ này.

Minh Tú cười khúc khích trộm nhìn cô đang bước dần lên lầu.
Quỳnh nằm trên giừơng hồi lâu, không thấy chị trở lên bèn đi xuống lầu tìm. Cô trông thấy chị nằm ngủ ở căn phòng nhỏ thường ngày. Khuôn mặt cô tỏ ý không vui, nhanh tay bế chị lên phòng, chị nhìn cô hậm hực :
- Em....làm gì vậy ? Chỗ của chị.

 YÊU CHỊ, NGÔI SAO SÁNG CỦA EM [ QuynhToo ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ