chương 44

2.1K 76 0
                                    

Lăng Thư Minh hai má ửng đỏ.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt trơn bóng như quan ngọc, trong sáng mê người, mặt mày gian rạng rỡ sinh huy, đôi mắt Tiêu Lâm ba quang lưu chuyển, tựa như hổ phách.

“Tiêu Lâm, ta còn có một việc muốn nói với ngươi.”.

Hắn vươn tay, ý bảo Tiêu Lâm nhìn tay hắn. móng tay hồng nhạt trên đó lại mang theo ba đạo hồng ngân.

Tiêu Lâm kinh hãi, suýt nữa nhảy dựng lên, hoảng sợ hỏi,“Thư Minh, đây là xảy ra chuyện gì?” Chẳng lẽ lại trúng độc?

Lăng Thư Minh vội vàng trấn an nói,“Ngươi chớ hoảng sợ, đây là……”.

Này phải nói sao?

Đã nhiều ngày, hắn đặc biệt chú ý biến hóa của thân thể, thẳng đến khi nhìn thấy ba đạo hồng ngân dần dần hiện ra, trên đùi cũng có một khối hồng, trong lòng như vất được gánh nặng, ngượng ngùng nhưng cũng vui mừng.

Lấy thân nam tử sanh con, hắn cũng là xấu hổ không nói nên lời, cho dù từng có một lần kinh nghiệm, mình cũng dễ dàng chấp nhận. Mà đối với phụ thân khác của đứa nhỏ, hắn sẽ không biết như thế nào mở miệng .

Lăng Thư Minh vừa xấu hổ vừa khó xử, Tiêu Lâm mồ hôi lạnh đều chảy ra, hắn gặp Lăng Thư Minh cúi đầu không nói, liền hoảng sở nâng đầu hắn.

“Ngươi ngồi xuống.” Lăng Thư Minh hít sâu một hơi, cầm tay Tiêu Lâm để cho hắn ngồi vào bên cạnh,“Lần trước cũng là như vậy .”.

Tiêu Lâm sửng sốt.

Lần trước cũng là như vậy ?

Những lời này không đầu không đuôi, đã thấy Lăng Thư Minh vẻ mặt chờ đợi nhìn chính mình, một ý niệm trong đầu hắn chợt lóe qua, run giọng hỏi “Lần trước lúc có con cũng là như vậy?”.

Lăng Thư Minh chậm rãi gật gật đầu, khẳng định “Vu y kia từng nói với ta, nếu máu huyết nhập thể, trên móng tay sẽ có ba đạo vết máu, còn ở chỗ bắp đùi cũng sẽ có huyết lựu.”.

Tiêu Lâm đáy mắt nóng lên, hốc mắt đã đầy nước mắt, hắn nức nở nói,“Ta biết ngươi thực sự không trách ta . Ta biết đây là con trở về bên cạnh chúng ta.”.

Lăng Thư Minh lau đi nước mắt của hắn, miễn cưỡng cười nói,“Sao lại còn khóc . Ta thật cao hứng, ngươi thì sao?”.

Tiêu Lâm nhấc tay kéo hắn ôm vào trong lòng,“Ta đương nhiên cũng cao hứng, sao lại mất hứng? Từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên ta cao hứng như thế.” Hắn thoát đi quần áo Thư Minh, Thư Minh bị kiềm hãm, ngừng tay hắn hỏi,“Ngươi làm gì a?”.

Tiêu Lâm nói,“Ta muốn nhìn huyết lựu dưới bắp đùi ngươi.”.

Hắn một bộ dạng nghiêm trang. Thư Minh không cản, thầm nghĩ cũng không có lý do ngăn cản, liền tự thoát ngoại bào nằm trên giường,“Ngươi đem màn buông xuống.”.

Tiêu Lâm buông màn, quỳ dưới hai chân Thư Minh, nhẹ nhàng cởi quần hắn.

Cái đùi thon dài nhẹ nhàng hiện ra trước mắt, Tiêu Lâm miệng khô lưỡi khô niệm niệm vài cái di chuyển ánh mắt.

[ĐM] Bạch vũ một thạch lăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ