Trấn Thủy Đầu tuy nhỏ, nhưng cũng là một trong tứ đại thuộc da của Trung quốc.
Mỗi lần Thẩm Mộc Tinh sáng tác văn, cũng sẽ kiêu ngạo giới thiệu: "Sợi thắt lưng mỗi năm trên toàn bộ thế giới, đều có một phần xuất xứ từ Thủy Đầu, quê hương của tôi."
Ở chỗ này, hầu như mọi nhà đều có trống quay, chú hai Thẩm Mộc Tinh chính là làm thuộc da, lúc nhỏ cô thường xuyên nghe nhất chính là tiếng bên trong xưởng nhỏ sản xuất da trống quay máy móc bên trong hoạt động liên tục, tối thường xuyên nghe thấy mùi hôi từ con sông kênh rạch ô nhiễm.
Mẹ của Hạ Thành Luyện Kim Hoa là bà chủ thuộc da xuất sắc nhất trấn trên, là người giỏi giang tự mình cố gắng, không cam lòng cùng chồng ở trong chổ phòng khám nha khoa nhỏ, vào thập niên 90 của thế kỷ trước, tìm vài phía đối tác, ở bên ngoài trấn kiêu ngạo phá vỡ làm mới một loại tấm lợp kiến, tự mình dựng lên nhà xưởng.
Hiện giờ, Luyện Kim Hoa đã thành bà chủ xưởng lớn thuộc da nổi tiếng xa gần, ngay cả mẹ cô cũng đi làm kế toán trong xưởng cho bà ấy. Có thể là một nhân vật lớn như vậy, lúc nào cũng đối xử với cô bé Thẩm Mộc Tinh này thêm phần đặc biệt.
Từ nhỏ đến lớn, Luyện Kim Hoa lại luôn nói đùa là thích đầu óc linh hoạt, thông minh miệng ngọt của Thẩm Mộc Tinh, tương lai muốn cô về đến trong nhà làm con dâu, thay bà quản nhà, mặc dù chẳng qua nói đùa, vốn dĩ Hạ gia nhà giàu địa vị như vậy, lại làm sao cần làm thân với người khác, dù sao có người muốn đến gần còn không kịp.
Hạ Thành mang về cô gái là thiếu nữ Đông Bắc, tên là Diệp Hiểu Phù, là bí thư chi bộ ban Hạ Thành bọn họ, đang là mùa hè trong phòng khám răng đã xong việc, Luyện Kim Hoa xuất phát từ lễ nghi, liền ở nhà an bài nấu nồi lẩu, mời Diệp Hiểu Phù ở lại nhà ăn cơm.
Giống như rất nhiều người phương bắc cảm thấy người phương nam đều xấu lại xảo trá, Luyện Kim Hoa vẫn cảm thấy người đông bắc thô lỗ lại ngu xuẩn.
"Dì không cần gắp cho con. . . Cám ơn dì. . . Chao ôi! Thật tốt."
"Tiểu Diệp à, ăn nhiều một chút, cứ xem đây giống như là ở nhà mình."
"Dì thật tốt, làm cháu nhớ đến cha mẹ cháu, lúc sau này cháu lên đại học, mẹ cháu thường xuyên nấu cho cháu nồi lẩu, cháu rất thích ăn." Mới vừa lên đại học, Diệp Hiểu Phù khẩu âm đông bắc còn chưa kịp bỏ đi, nghe rất rõ ràng.
Thẩm Mộc Tinh đối với cô gái này ấn tượng rất tốt, xưa nay cô đều thích con gái đông bắc ngay thẳng hào phóng, hơn nữa bộ dạng Diệp Hiểu Phù cũng hết sức đoan chính.
Diệp Hiểu Phù ngồi ở bên phải Thẩm Mộc Tinh, Luyện Kim Hoa ngồi ở bên trái Thẩm Mộc Tinh, Thẩm Mộc Tinh bị kẹp giữa ở hai người bọn họ, im lặng cúi đầu ăn lẩu, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn Hạ Thành đối diện.
Hạ Thành cắt tóc ngắn, ăn mặc cũng thời thượng rất nhiều, thoạt nhìn càng giống dáng vẻ của sinh viên, lúc cậu nhìn thấy Thẩm Mộc Tinh chỉ là lạnh nhạt lên tiếng chào hỏi, đến bây giờ cũng không nói một câu, tên thiếu đầu óc miệng lại thúi bỉ ổi ngày thường với bây giờ cứ như hai người.
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Sẽ Mãi Yêu Em Như Vậy
RomanceTác giả : Thịnh Thế Ái Nhiều năm trước, anh là một người không có bằng cấp chân trái còn bị tật, làm nghề thợ may ở Ôn Châu. Trong trí nhớ hỗn loạn của anh bên cửa hàng may đã cùng cô có một thời niên thiếu không kìm lòng được. Nhiều năm sau cô đã c...