Mưa buồn thật ! Cũng giống như tâm trạng lúc này của cậu ấy ! Cậu không gọi cà phê , cậu gọi một ly rượu nhỏ và tự hứa chỉ uống một ly nhưng cuối cùng thì hết ly này đến ly khác . Từ lúc nào cậu lại tệ đến như vậy , chỉ biết mượn rượu để giải toả tâm trạng , có lẽ là từ lúc biết anh , yêu anh . Anh cứ bảo cậu phải tin anh mà rồi những lần như thế này , cậu còn có thể tin anh không ? Còn có thể yêu anh không? Tệ thật ! Bây giờ cậu phải đi đâu , ở cùng ai ? À ... Chí Vỹ ? Cậu cũng muốn lắm nhưng lại sợ phiền Chí Vỹ . Thế nhưng thật sự cậu chẳng biết đi đâu nữa , đi đâu cũng gặp anh , anh sẽ làm cậu đau nữa thôi ! Cậu không muốn về với anh nữa ! Tra Kiệt mông lung , mơ hồ thanh toán , xong lại trở về phòng . Cậu vừa mở cửa phòng đã trông thấy Chí Vỹ ngồi đó đợi cậu . Còn Chí Vỹ trông thấy cậu thì hớt hãi đứng lên chạy đến bên cậu , vội vàng hỏi thăm
⁃ Em đi đâu thế ? Anh lo cho em lắm
⁃ Chỉ là ... chỉ là đi uống vài ly
⁃ Lại uống ? Em có biết sẽ hại sức khoẻ lắm không ?
⁃ Em biết ... nhưng mà
⁃ Thôi đừng suy nghĩ nhiều , em vào nghỉ ngơi đi , anh đi học rồi xin cho em nghỉ hôm nay . Có gì thì gọi cho anh !
⁃ Được !
Chí Vỹ dìu cậu vào trong , để cậu nghỉ ngơi . Còn bản thân anh thì thay đồ đi học . Anh cũng để cho Tra Kiệt một ít tiền ở nhà để cậu có thể đi ăn , hay đi đâu đó
Ở một căn hộ khác , cũng có hai con người đang rất vội vàng để đi tìm một người . Chu Tiển và Đại Phong cũng bất lực vô cùng , lại không biết rằng Tra Kiệt đã ở đâu đi với ai . Tất cả những chỗ Tra Kiệt có thể đi , những người Tra Kiệt biết đều đã gọi hỏi nhưng cũng chẳng biết được thêm gì . Chu Tiển có gọi cho Chí Vỹ nhưng rất tiếc rằng anh đã trả lời là không biết vì anh biết Tra Kiệt không muốn về . Chu Tiển không ngừng tìm kiếm cậu từ ngày này sang ngày khác .
Một ngày , hai ngày , ba ngày , rồi một tuần . Một tuần rồi cậu ở nhà Chí Vỹ , cậu cũng không đi học , điện thoại thì tắt nguồn . Phải , cậu không muốn nghe máy của bất cứ ai . Dù là Đại Phong hay bất cứ ai . Tâm trạng của cạu vẫn chưa được ổn định . Cả tuần nay , ở nhà Chí Vỹ , cậu được chăm sóc rất kĩ càng , Chí Vỹ hết lòng yêu thương cậu , tìm mọi cách làm cậu vui , còn đưa cậu đi đây đi đó ! Nhưng không hiểu sao cậu cũng không thể quên được Chu Tiển , không thể quên được chuyện cũ . Nó như ám ảnh cậu rồi . Vào chiều chủ nhật cuối tuần , Vân Phong bất ngờ ghé chơi với Chí Vỹ . Chí Vỹ bảo Tra Kiệt ở trong phòng và đừng bước ra ngoài , như vậy thì sẽ không lộ . Chí Vỹ mang nước ngọt ra cho Vân Phong .
⁃ Phong à , dạo này em thiếu ngủ lắm sao ? Mắt đã thâm quầng lớn đến vậy ?
⁃ Phải a ! Cả tuần nay không tìm thấy Tra Kiệt nên rất lo cho cậu ấy , em cũng ngủ không được !
⁃ Vậy à !
⁃ Nhưng thương nhất phải kể đến Chu Tiển , anh ấy đã mất ngủ gần một tuần rồi , cũng không đi học trên trường , toàn tâm đi tìm Tiểu Kiệt . Không biết cậu ấy đã chạy đi đâu , thật làm người ta lo chết haizzz . Chu Tiển còn đang bệnh nữa chứ , vậy mà cứ kiêng quyết đi tìm , em cũng cản nhưng anh ta không nghe
Tra Kiệt hé cửa đã nghe thấy được tất cả , tâm can có chút quặn thắt . Cậu vội lấy điện thoại ra , khởi động nguồn lên và xem tin nhắn . Tin nhắn và cuộc gọi của anh nhiều vô kể . Tất cả tin nhắn đều mang chung một nội dung là xin lỗi cậu và hy vọng cậu quay về . Cậu còn giận anh lắm ! Rất không muốn trở về nhưng nghe những lời Vân Phong kể thật sự làm cậu rất đau và lo lắng cho anh .
Tất cả chuyện này chắc chắn đều xuất phát từ một lý do ... và có lẽ đến lúc em nên trở về để nghe anh giải thích !
Cậu đặt điện thoại xuống , nhẹ nhàng đẩy cửa phòng bước ra
⁃ Vân Phong ...
Nghe tiếng gọi , Vân Phong hướng mắt về phía cửa phòng , trông thấy một bóng dáng cao gầy ... là Tra Kiệt !!! Không nói gì cả , Vân Phong chạy tới ôm Tra Kiệt thật chặt , mừng rỡ khôn xiết , gần như sắp khóc .
⁃ Tại sao cậu ở đây mà không nói cho tớ ???!!! Không gọi cho Chu Tiển hả ? Cậu ngốc lắm ! Tớ đã rất lo cho cậu !
⁃ Tớ ... tớ xin lỗi ! Chỉ là ... lúc đó không phải thời điểm thích hợp để tớ trở về ...
Chí Vỹ ngạc nhiên vô cùng như chết đứng
⁃ Sao ... sao em lại ra đây ?
⁃ Em cảm ơn anh vì một tuần qua anh đã chăm sóc em nhưng em nghĩ ... đến lúc em nên đi rồi .
Chí Vỹ tiếc nuối , một tuần qua đối với anh quả thật rất tuyệt vời vì được ở bên cậu , nhưng bây giờ anh cũng không có cách nào giữ cậu ở lại
⁃ Hmm... được rồi ! Sau này rảnh lại qua đây chơi với anh nhé !
⁃ Được ! Nhất định !
Vân Phong phụ Tra Kiệt thu dọn đồ rồi tạm biệt Chí Vỹ ra về .
⁃ Tớ đưa cậu về nhà Chu Tiển nhé , ảnh đã rất nhớ cậu !
⁃ Khoan đã ... đợi ngày mai đi !
⁃ Tại sao ?
⁃ Vì mai là sinh nhật của Chu Tiển
⁃ Cậu sẽ là bất ngờ cho Chu Tiển ?
⁃ Đúng vậy . Ngày mai tớ cần sự giúp đỡ của cậu !
⁃ Được thôi !
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hết chương 22
Troioi :"< thật xin lỗi mọi người , lâu lắm rồi Jer mới viết lại vì bận quá trời :( mong mọi người thông cảm !!! Không biết còn ai nhớ tới Jer hong nữa hic :"<< Jer nhớ mọi người lắm !!!
Mọi ý kiến đóng góp sẽ là động lực cho tui ~~ Cảm ơn ạ !
-Jerry灰色-
YOU ARE READING
[Danmei] Chúng ta yêu nhau đi !
FanficLỜI MỞ ĐẦU Chào mừng tất cả mọi người đã đến với hậu cung màu xám của tui ~~ * tung hoa * Hậu cung tuy nhỏ bé nhưng luôn dành tình yêu lớn nhất cho Tiển Kiệt . " Chúng ta yêu nhau đi " là một câu chuyện tập trung chủ yếu xoay quanh cuộc sống của ha...