Chương 15: thì ra là cô
LeeJoon đến với vẻ mặt lo âu. Tại sao lại xảy ra chuyện này? Trong lòng LeeJoon lúc này bất an vô cùng.
Tiếng bước chân gấp gáp ngoài hành lang. cho thấy người này đang rất vội vã.
Thấy 2 bóng dáng ngồi trước phòng bệnh anh lập tức chạy lại.
Dongwoon ngước mặt lên nhìn LeeJoon lúc này toàn thân cậu ta toàn là mồ hôi. Gương mặt lo lắng đến phát tội.
_” LeeJoon”.
_” Chuyện này là sao hả?. không phải Yoseob đang rất khỏe mạnh sao?. Tại sao lại gặp tai nạn. Yoseob sao rồi đã tỉnh lại chưa?”.
LeeJoon mất kiểm soát ra sức nắm hai vai DongWoon hỏi lien tục vẻ mặt sợ hãi có lo lắng có. Vẻ mặt này nhìn thật khiến người khác khiếp sợ.
_” LeeJoon cậu bình tĩnh lại được không?. Nó cũng là em trai tôi đấy. không phải riêng cậu”.
DongWoon tức giận quát lên trừng mắt nhìn LeeJoon.
Còn Taemin thì nảy giờ ú ớ không nói được gì. Cậu này không phải bạn trai cũ của Yoseob à.
Taemin chỉ tay vào mặt LeeJoon lấp bấp hỏi.
_” Cậu là……… LeeJoon?”.
LeeJoon cũng dùng ánh mắt sắc bén nhìn Taemin. Cái gã này không phải lúc trước theo đuôi Yoseob bị mình làm cho mấy trận tơi tả sao?.
_” Tại sao cậu lại ở đây?”.
Một câu nói lạnh lung khiến Taemin nhớ lại cảnh trước kia không khỏi rùng mình. Không phải hỏi tội đó chứ.
_” chuyện này xảy ra như thế nào?”.LeeJoon hỏi.
_” $!#$%(“.
Taemin kể đầu đuôi câu chuyện cho LeeJoon nghe.
_” Mẹ nó”.
LeeJoon tức giận đấm mạnh vào tường. màu từ khớp tay không ngừng chảy ra.
_” Cậu làm cái quái gì thế muốn chết sao?”. DongWoon nảy giờ im lặng thấy hành động tự hại mình vửa rồi của LeeJoon khiến anh bực mình quát lên.
_” Mặc kệ mình”. LeeJoon ngước mặt lên _” Yoseob sao rồi?”.
Lúc nảy giờ lo hỏi thằng khốn nào làm Yoseob bị thương mà quên mất không biết tình hình nó sao rồi?.
DongWoon nghe LeeJoon hỏibuổn bã ngồi xuống ghế.
_” Hô hấp rất yếu. chỉ tam thời ổn định thôi. Đã qua thời kì nguy hiểm nhưng não đã bị chấn động mạnh”.
Từng lời nói ra đau đớn vô cùng như có một con dao cắt vào cổ họng anh vậy.
_” Lúc nào mới có thể vào thăm Yoseob?”. LeeJoon la lắm rất muốn được gặp cậu.
DongWoon lắc đầu_” Tình hình không mấy khả quan hiện giờ còn phải xem lại không thể vào thăm được”.
LeeJoon ngồi xuống ghế cười khổ.
_” Tìm ra kẻ đó chưa?”. LeeJoon hỏi.
_” KEy đã cho người điều tra chủ chiếc xe đó sẽ nhanh chống tìm ra kẻ đó thôi. Môi người đừng lo”. Taemin nói.
Từ xa có một bóng dáng nhỏ nhắn đang hoảng loạn chạy từ cửa bệnh viện vào. Không khó đón được người đó là ai?.
_” Yoseob………….. Yoseob nó bị làm sao vậy?”. Kikwang hoảng loan hỏi.
Lúc nảy cô nghe lén cuộc trò chuyện của LeeJoon khi đang đến nhà tìm Yoseob.
3 người dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Kikwang. Và cùng có chung một suy nghĩ tại sao nó biết?.
_” Làm sao em biết Yoseob bị tai nạn?”. LeeJoon hỏi vẻ mặt nghi ngờ.
Kikwang chỉ tay vào mặt LeeJoon.
_” Em nghe anh LeeJoon nói”.
_” Hả”. LeeJoon bất ngờ hỏi, vô tình bị vu oan.
Kikwang lỡ lời nói vội che miệng lại.
_” không phải không phải. là em nghe trộm anh LeeJoon nói chuyện điện thoại khi em đến nhà tìm Yoseob”.
_” Thì ra là vậy”.
_” Nó sao rồi mấy anh. Có sao không?”. Kikwang lo lắng hỏi.
_” Chưa biết được nữa em à”. Mặt 3 người buồn rầu.
………………………………….
Tại một căn phòng kín, không đèn không ánh sáng chỉ toàn một màu đen.
Người con gái ngồi trên ghế nở một nụ cười độc ác trên môi.
_” Cậu làm rất tốt”. gương mặt vẻ hài lòng.
Người đàn ông phía trước cũng cười sủng nịnh.
_” Thù lao của tôi, cũng đã tới lúc đưa rồi đúng không cô?”.
Hắn ta nở một nụ cười tà mị. làm cái nghề này chẳng qua cũng chỉ vì tiền mà thôi.
Cô ta cầm sấp tiền trên tay vỗ qua vỗ lại, sau đó ném về phìa hắn ta đang đứng.
Chụp lấy được sấp tiền trên tay vui không tả được.
_” 50 triệu won này. Nếu muốn cứ mở ra đếm lại cũng chẳng sao tôi không ngại nói gì đâu?”.
Cái giá này cũng không quá đắt để lấy mạng Yoseob.
Hắn nhìn sấp tiền trên tay mỉm cười vẻ hài lòng.
_” Nếu cô Naeun đã đưa rồi thì tôi yên tâm. Bảo đảm rằng không thiếu một xu hahahaa”.
Cô ngước mặt lên nhìn hắn ta.
_” Cậu có chắc rằng đụng như thế này thằng bé đó chết rồi không?”. Mặt dù chừng kiến cảnh cậu bị đụng nhưng lần trước không chết, nên lần này cũng có phần hơi bất an.
Hắn nhếch miệng tự cao nói_” Tôi đã ra tay thì cô khỏi lo. Với vận tốc như vậy có tiên mới cứu được huống hồ là bác sĩ Hàn Quốc rất ………….. kakakaka”.
Nhưng thật ra hắn đụng không quá mạnh. Vì hắn thấy cậu quá đẹp nên hơi thất thần. một cậu bé đẹp như vậy chết đi thì rất là đáng tiết.
Chỉ cần lấy được tiền đi một nơi khác thật xa. Dù cậu bé đó còn sống hay không cũng đã không cón quan trọng.
Naeun lúc đầu còn hơi nghi ngờ nhưng khi nghe câu nói này của hắn ta thì hoàn toàn tin ngay. Cô ta không tin mạng của cậu lại lớn như vậy?.
_” Được như vậy thì tốt cậu có thể đi”.
_” Vậy thì xin chào tạm biệt cô Naeun”. Trên thế gian này ai cũng vì tình yêu của mình mà giở những thủ đoạn ác độc giết người như cô thì đàn ông trên thế gian này thà không lấy vợ ở giá còn hơn. Đó là những suy nghĩ của hắn về Naeun người con gái độc ác này.
Khi hắn bước ra khỏi của Naeun vui sướng ngã người ra sau ghế. Tận hưởng hương vị của điếu thuốc trên tay.
Trong lòng chợt nhớ đến Junhyung. Cô ta liền cười vui vẻ cầm túi xách đi ra ngoài.
Cuối cùng những gì mình muốn cũng đã đạt được. Yoseob à cậu chớ có trách tôi có trách thì trách cậu không chịu nghe lời. tranh giành jUNHYUNG với tôi làm gì không biết.
HAAAAAAAAAAAAAAA”.
…………………………..
_” Đã khuya thế này rồi tại sao lại chưa thấy về?”. hắn lo lắng đứng lên ngồi xuống không yên.
Bây giờ cũng đã 10 giờ rồi. bình thường Yoseob đâu có về trễ như vậy chứ?. cậu ấy đã đi đâu, hắn lo lắng cho cậu
Hắn tự biết mình hôm qua thật sự rất quá đáng. Nhưng hắn cũng chỉ muốn tốt cho cậu thôi.
Đêm qua cậu đã không về hắn cứ nghĩ cậu về nhà mẹ giận dỗi hắn ít giờ thôi. Nhưng tới bây giờ cũng đã 2 ngày hắn thật sự rất lo.
Hayoung trong nhà bếp thấy hắn lo như vậy trong lòng cũng lo theo. cậu đi hum nay nữa cũng đã 2 ngày, cậu chưa từng như vậy dù ở nhà mẹ đi chăng nữa tối cũng nhất định sẽ về.
_” Ting tang”.
Tối như vậy rồi còn ai đến nữa vậy trời. đó là suy nghĩ lúc đầu của hắn.
_” Có khi nào là Yoseob về”. hắn chợt nghĩ ra chạy nhanh đi mở cửa.
Nhưng người trước mặt tươi cười hạnh phúc nhìn hắn không phải cậu mà là Naeun. Chợt mặt hắn nhanh chống biến mất cái nụ cười mừng rỡ trên môi.
Naeun nhận thấy được điều đó tức tối đen mặt mài.
_” Anh………… anh không định mở cửa cho em vào à”. Giọng nói của cô ta nhỏ nhẹ yếu đuối vô cùng. Khác với hoàn toàn khi cãi nhau với Yoseob.
Hắn nhìn cô ta_” Em đến đây làm gì?. Trời cũng đã khuya rồi em về ngủ sớm đi. Anh còn phải nghỉ ngơi nữa”.
Hắn thật sự đã hối hận vì mắngYoseob. cậu ấy đi đâu rồi không biết, còn Naeun thì cứ ngày nào cũng đến tìm hắn.
Cô ta tức tối nhìn hắn nhưng nhanh chống nở lại một nụ cười xinh xắn.
_” Em thấy dạo này anh không được khỏe nên muốn đến đây chăm sóc anh. Dù gì Yoseob cũng đã bỏ mặt anh không thèm đếm xỉa tới”. cô ta nói nhiều ngữ điệu khác nhau.
Hắn lườm cô_” Anh không cần em phải chăm sóc. Vì cứu em gia đình anh đã đủ phiền phức rồi”.
Mắt cô ta bắt đầu ươn ướt nhìn hắn.
_” Tại sao anh lại đối xử với em như vậy chứ. Em thật lòng yêu anh mà”.
Hắn thấy cảnh tượng này cũng không đành lòng cứ nghĩ nói như vậy Naeun sẽ giận dỗi bỏ về nhưng không ngờ lại khóc đến như vậy.
Hắn thật sự không còn yêu Naeun nữa nên hắn không muốn Cô ta còn niềm tin với tình cảm ảo của riêng mình nữa. hắn định nhẫn tâm để cô ta quên đi nhưng……….
Hắn đành phải mở cửa cho cô ta vào, đứng khóc ở ngoài như vậy lỡ Yoseob về thấy được thì không hay.
_” Em vào đi”.
Ánh mắt cô ta có nét cười đắc ý.
Định dùng chiêu này để tôi buông tha anh sao?. Anh đừng có mơ, tôi không phải là đứa nhóc anh nói gì cũng tin như Yoseob đâu.
Cô ta biết hắn cứu mình là vì không muốn nó càng phạm càng sai. Khi thấy lần thứ hai hắn định dùng biện pháp mạnh để trị cậu.
Nhưng cũng thật sự vui mừng vì cậu cứ nghĩ hắn nói những lời đó là thật. cậu nghĩ hắn vẫn còn yêu người tình cũ.
Còn người được lợi nhất chính là cô ta.
Tên thuộc hạ được Naeun thuê ám sát Yoseob tên là MinHo. hắn cũng là một trong số những ngườì đâm thuê chém mướn.
Vụ này có thể hắn sẽ đi lâu hơn mọi lần.
Tuy có phần tiết chiếc xe đẹp đẽ này nhưng không thể giữ được vì đó là bằng chứng phạm tội của hắn.
Hắn chạy chiếc xe có biển số XX lên bờ núi cao. Rồi cài bên trong một quả bom có thiết bị điều khiển từ xa, rồi đi ra cách xe khoảng 10 mét.
Hắn nhấn nút điều khiển trên tay_” Bùm zzzz”. Mọi chứng cứ đã tan thành mây khói.
Nhưng hắn không thể ngờ rằng có người luôn đi theo sau và quan sát rất kĩ mọi chuyện hắn đang làm.
…………………………
_” Reng reng”.
Thấy số điện thoại trên màn hình Taemin nhanh chống bắt máy.
_” Yeoboseob sao rồi tìm được chưa?”. Anh gấp rút hỏi.
_” Đã tìm được chủ nhân của chiếc xe, hắn đã cho bom nổ phá hủy chiếc xe đó rồi. mình nghi ngờ hắn đang có ý định ra sân bay. Cậu đến ngay đi. “. Key căn thẳng nói.
_” Sao rồi có tin tức gì chưa?”. LeeJoon và DongWoon lo lắng hỏi.
Taemin quay sang nhìn mọi người_” Có tin rồi hắn đang trên đường đến sân bay chúng ta phải lập tức đến đó”.
DongWoon nhìn LeeJoon_” Cậu cùng đi với Taemin đi. Yoseob ở đây có tôi chăm sóc là được rồi”.
_” Em đi nữa”. Kikwang lên tiếng.
LeeJoon nhìn Kikwang nhăn mài_” Chuyện này không phải đùa đâu em còn nhỏ không nên đi”. Nhìn vẻ yếu đuối này đi chỉ thêm phiền phức.
_” Còn nhỏ thì sao em muốn đi em muốn giết kẻ đã đụng Yoseob”. Kikwang kiên quyết.
Taemin thấy không được_” Em đi rồi bọn anh còn phải lo cho em nữa, không được đâu”.
Kikwang lườm 2 người lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
Sao 2 hồi chuông đầu dây bên kia có người nghe máy.
_” Alo tui nghe nè”. G.O nói.
_” Cậu đến bệnh viện ngay đi mình có chuyện cần cậu giúp”. Kikwang lạnh lung nói, nhìn 2 người đang không hiểu gì?.
_” Cứu binh đấy”. DongWoon thấy vậy nói.
_” Chuyện gì sao?”. G.O hỏi.
_” Kêu đến liền thì đến đi nói nhiều quá”. Kikwang bực mình quát lên.
_” Đến liền đến liền”.
Kikwang cúp máy quay sang nhìn LeeJoon và Taemin.
_” Bây giờ có thêm một người nữa anh tâm bảo vệ tôi rồi các anh không cần lo đi được rồi chứ?”. Kikwang khoanh tay bực mình trừng mắt 2 kẻ khinh thường mình.
_” Ừ cậu cứng đầu quá không cho đi cũng không được”. Taemin nói.
Kikwang chỉ lườm anh một cái rồi đi ra ngoài. Thời gian gấp rút ở đây cải chỉ thêm chuyện thôi.
……………………………..
Trên đường tới sân bay.
_” Két ttttt”.
3 chiếc xe phanh gấp khói bay mịt mù. Người đàn ông ngồi bên trong nhìn 3 chiếc xe chặn phía trước mặt mài tái xanh.
Không thể nào nhanh chư vậy lại tìm ra chứ.
5 người trong xe bước ra không ai khác là LeeJoon, Taemin, Kikwang, Key và G.O.
5 gương mặt đầy sát khí đến nỗi muốn giết người, toàn thân hắn bắt đầu run rẫy. cả 5 người lần lượt tiến về phía chiếc xe của MinHo.
_” Xuống”. giọng nói lạnh băng đầy sát khi này không ai khác là của tứ bang chủ.
Hắn trong lòng sợ hãi bước xuống xe.
_” Thay xe nhanh nhỉ”. Key khinh bỉ nói có chút mỉa mai. Vừa mới vức chiếc xe kia liền có ngay xe mới cho hắn chạy. xem ra người thuê hắn cũng không phải con nhà bình thường.
Hắn trợn mắt nhìn Key_” Cảnh sát Key nói sao em không hiểu?”. hắn ở ngoài chợ đời bao lâu nay làm sao không biết cảnh sát Key chứ khắc tinh của bọn tội phạm đây mà.
Key cười_” À thì ra chú em đây quen biết tôi sao?”. Hắn ta từng bị anh bắt giam vì tội hành hung người khác.
Lúc này 4 người kia thấy giọng điệu nói chuyện của MinHo máu bắt đầu sôi lên.
G.O tiến tới mặt đầy mùi thuốc súng, 2 tay siết chặc lấy cổ hắn.
_” Ặc”. hắn do bị bất ngờ cùng hoảng sợ mặt mài tái xanh nhìn G.O.
_” Nói kẻ nào sai mày hại Yoseob”. Khi nghe tin này anh chỉ có một ý nghĩ trong đầu bắt được thằng đó là giết.
_” Khụ khụ……… anh thả tôi ra trước đi”. Hắn thở không được ra sức nói.
Kikwang thấy vậy tiến lại chỗ G.O.
_” Cậu buông hắn ra đi nếu giết hắn rồi thì coi như uổng công vố ích”.
G.O tức giận đẩy mạnh hắn ngã ra sau cánh cửa một tay bóp chặc cắm hắn.
_” Giờ thì có chịu nói hay không. Hay mày muốn xuống dưới nói cho Diêm Dương nghe?”.
_” Tôi không biết tôi không có đụng ai hết”. hắn ra sức chối.
Lúc này Taemin cũng tiến lại đấm mạnh vào bụng hắn làm hắn đau điến ôm bụng la inh ỏi.
_” Mày tưởng tụi này là đồ ngốc cho mày gạt à. Lúc nảy mày tiêu hủy