Chương 19A: Đại kết cục:

276 5 0
                                    

Nhất sinh nhất thế:Phần thượng

Phương đông gió nỗi cuồng phong

Nghe danh Bất Bại hãi kinh người người

Thân là nhi nữ hung thư

Tài danh xuất chúng bá hùng một phương.

Sau khi được lệnh triệu về Hắc Mộc Nhai, Đông Phương Bạch nhanh chóng lên đường. Có lẽ lần này sẽ được gặp lại người xưa Phong Kiếm Phong. Bản thân nàng cũng không thể phân định rõ hắn là ngươi ơn hay là kẻ hận, chỉ biết một điều thật rõ ràng là nếu không có PKP thì không có Đông Phương Bất Bại của hôm nay.

Tốc mã suốt 5 ngày đường cuối cùng ĐPBB cũng đến được Hắc Mộc Nhai. Không khỏi kinh ngạc khi không tìm thấy tung tích PKP. Chiếu theo lý PKP có hôn ước cùng nhi nữ độc nhất của Thánh giáo Dương Tuyết Tâm, và ngôi vị giáo chủ đương nhiên cũng thuộc về hắn. Ấy vậy mà nay kẻ thay thế vị trí đó lại là Nhậm Ngã Hành. Nàng âm thầm tra xét ngọn ngành.

Trong giáo lúc này có 1 kẻ chức vị nhỏ bé nhưng dã tâm không nhỏ tên gọi Đông Bách Hùng. Cẩn thận quan sát nhận thấy kẻ này có thể lợi dụng, nàng mới quyết định tìm hắn hỏi rõ sự tình.

- Bách Hùng huynh, huynh trong giáo đã lâu chắc hẳn biết được tung tích đại trưởng lão Phong Kiếm Phong?

- Bách Hùng vừa nghe đến 3 chữ PKP mà không khỏi hải kinh: Đông Phương huynh đệ, ngươi có quen biết với trưởng lão PKP?

- ĐPB cười nhạt nói: Sự sống chết của PKP rất có ý nghĩa với ta. Bách Hùng huynh cho ta biết rõ sự tình, Đông Phương Bất Bại này quyết không quên ơn!

Đông Bách Hùng đưa ánh mắt dò xét nhìn chăm chăm về phía nàng mà thầm nghĩ “ kẻ này dáng vẻ bất phàm, cử ngôn cao ngạo, lại còn đang được giáo chủ cân nhắc trọng dụng, ta nếu giúp hắn sau này ắt chỉ lợi mà không hại”- nghĩ đoạn hắn liền kể lại chuyện xảy ra 2 năm về trước:

Theo lời kể của Đông Bách Hùng: “Nắm đó PKP trở về Hắc Mộc Nhai. Trong tâm định sẽ y hẹn hôn ước của 7 năm trước mà thành thân cùng Dương đại tiểu thư. Nào ngờ cớ sự đổi thay lòng ngươi khó lường. PKP rời Hắc Mộc Nhai không bao lâu Dương Tuyết Tâm đã hôn phối cùng ý trung nhân cũng là 1 giáo hạ trong giáo Nhậm Ngã Hành, còn hạ sinh một nhi nữ họ Nhậm. Hơn nữa Dương giáo chủ qua đời đã không nhớ lời xưa mà để lại ngôi vị giáo chủ cho Nhậm Ngã Hành. Khinh khi đời bẽ bang, nếu không vì niệm tình ơn cứu mạng năm xưa của cố giáo chủ thì dù là 10 Nhậm Ngã Hành cũng không đáng là đối thủ của hắn. Tuy được phong chức Đại Trưởng lão, xong bản thân vô cùng không phục, hắn tìm đến tư phòng của Giáo chủ phu nhân mà hỏi rõ nguồn cơn, phân minh cớ sự.

Vừa đến trước cửa, dường như Dương Tuyết Tâm đoán biết hắn sẽ đến tìm nên đã chuẩn bị sẵn rượu thịt đón tiếp. Phong Kiếm Phong chưa kịp mở lời đã bị Dương Tuyết Tâm đoán ý mà rằng

-          Phong đai ca, Tâm nhi có lỗi với huynh, biết rằng ngàn vạn lời nói không thể xòa đi lỗi lầm. Chỉ mong Phong ca niệm tình tiên phụ mà mở lượng hải hà tha thứ tiểu muội!

-          Đai tiểu thư, ta chính là oán trách cô. Cớ sao nói lời không giữ lấy lời. Nắm xưa ta bỏ đi không bao lâu, cô liền thành thân cùng Nhậm Ngã Hành. Kẻ bội ước vong tình là cô, nếu không vì Dương giáo chủ cô nghĩ Nhậm Ngã Hành còn được yên thân sao!- hắn ngữ khí cường ngạnh mà rằng.

Hậu Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ - Ảo ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ