Thuốc

2K 215 1
                                    

Trời Seoul vẫn lạnh hơn bao giờ hết.
Và Wonwoo thì đang chạy tới chạy lui lo cho con chuột nào đó nằm trên giường bệnh.






Hai mươi mấy tuổi đầu, vẫn còn trẻ trâu, chạy ra tắm mưa giữa cái thời tiết dưới 7,8 độ. Phát điên lên được. Đấy, bây giờ thì nằm lăn ra đấy ốm.







Wonwoo áp trán lên trán Soonyoung. Nóng, như quả trứng mới luộc. Lại vắt cái khăn rồi đắp lên trán Soonyoung vẫn còn đang mê man trong cái sốt 38 độ hơn. Wonwoo cảm thấy Soonyoung phiền phức muốn chết.





Thì cứ than thở vậy thôi, nhưng mà vẫn chạy đôn chạy đáo đi mua cháo, mua thuốc. Thương người ta cho nhiều vào, để rồi muốn kệ cũng kệ không nổi. Thấy người ta ho một cái là quàng khăn, nhịn ăn 1 bữa là nhồi bù lại 2 bữa.

Tác giả tôi nói cậu là thứ thê nô, Wonwoo ạ.












Soonyoung ngoan ngoãn ăn cháo và uống thuốc ( thuốc dạng siro của trẻ con, thuốc viên không thích uống ). Đưa tay vuốt lại mái tóc xù bông của Wonwoo vì lo cho mình chưa kịp chải, Soonyoung rơm rớm nước mắt nói:

- Tớ xin lỗi, lần sau không làm thế nữa đâu. Để cậu lo lắng rồi...

- Ừ, cậu nói nhiều lần câu đó lắm rồi, mà vẫn chưa thực hiện được - Phũ phàng đáp lại Soonyoung, Wonwoo đẩy con chuột dỗi hờn nằm xuống giường, kéo chăn cẩn thận lại và dặn:

- Cứ chơi cho thoải mái, cậu ốm, đã có tớ lo.







————
Komapda~
MV đỉnh quá mấy cậu nhỉ?!
Nhớ vote cho tớ nhé ;;

|¦ WonSoon ¦| Đến với nhau, đơn giản là yêu thươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ