My name's April

2.1K 261 32
                                    

Dọc những con đường lát đá trên con phố cổ ở Quebec, người ta có thể thấy đó là những vũng nước mưa vẫn còn đọng lại là kết quả của những trận mưa dai dẳng suốt cả tuần qua. Và cũng chính vì những cơn mưa dai dẳng đó, đã làm dịu đi bầu không khí có phần âm u và mang lại những tia nắng mỏng manh đầu tiên.

Vào buổi sáng tại căn phòng phía bên trên tiệm sách cũ, Seungwan đã lúi húi vội vàng sắp xếp đồ đạc thật gọn gàng vào chiếc vali màu xanh cỡ vừa đang nằm chềnh ềnh trên giường. Trong đầu cô lúc này hiện lên cả một danh sách dài ngoằng cơ man là những thứ cần phải mang theo khi đến Toronto. Mặc dù theo thông tin trên tấm vé đã được đặt thì phải đến tận hai giờ chiều mai máy bay mới cất cánh nếu như không xảy ra vấn đề nào làm hoãn chuyến bay. Và tất nhiên việc này khiến trong lòng Seungwan cảm thấy vui chết đi được, khi mà đã quá lâu để nhìn thấy Bae Joohyun bằng xương bằng thịt ngay trước mặt. Nghĩ đến đây, cô không thể nào dấu đi những nụ cười nho nhỏ đang nở ra n khóe môi.

Mười giờ sáng, một thời điểm thật đẹp trong ngày. Là khi mà ánh nắng vừa đủ ấm để chạy nhảy trên mặt bàn qua khung cửa kính, hoặc là nghe những âm thanh nhẹ nhàng phát ra từ chiếc máy đĩa than cũng cảm thấy thật vui vẻ. Và cũng bằng tầm này của mọi ngày cuối tuần, Eurus lại xuất hiện trong bộ váy thổ cẩm cùng chiếc mái tóc bông xù màu đỏ hung của em, nhưng hôm nay nó đã được che lại bằng một chiếc mũ vành tròn có gắn nơ nhỏ ở phía bên hông. Trông em như một cô bé người Hippy xinh xắn. Một bên má của Eurus phồng lên vì chiếc kẹo mút đang ngậm dở, em nở một nụ cười rồi vẫy tay với Seungwan vẫn đang ngồi trên chiếc ghế gỗ đối diện cửa ra vào như mọi khi. Và cũng như mọi khi, Seungwan sẽ vẫy tay lại và cũng trao đi một nụ cười nhỏ. Nhưng sáng nay, cô đã cười thật tươi với Eurus và chào cô bé với tông giọng vui tươi nhất có thể, trông như một người đang cố che giấu đi sự hạnh phúc của mình thật kín đáo nhưng ngược lại điều đó chỉ làm phô nó ra thêm mà thôi.

"Xin chào Eurus, hôm nay em tới sớm nhỉ?"

Như đã nói, đến cả con búp bê được đính trên chiếc túi quai đeo chéo của Eurus cũng nhận ra sự khác biệt này.

"Hôm nay có chuyện gì vui à? Trông chị như vừa được ai đó tặng một hũ kẹo to đùng vậy."

"Thôi nào. Mà... thật sự lộ liễu đến thế sao?"

"Chị đã thật sự được ai đó cho một hũ kẹo khổng lồ đấy ư?"

"Ồ không, tất nhiên là không rồi. Chỉ là ngày mai chị sẽ tới thăm Joohyun, nếu em còn nhớ thì đó là cô gái cách đây mấy tháng vẫn ngồi ở bên trong góc tiệm sách để nghiên cứu về ngôn ngữ học ấy"

"Àhhh" Eurus bày tỏ sự vỡ lẽ của mình bằng một từ. Tất nhiên cô bé còn nhớ đến Joohyun, bằng một ấn tượng nào đó em còn thấy rằng công việc mà Joohyun đang làm thật sự rất ngầu là đằng khác. "Vậy là ngày mai chị sẽ đến thăm chị Joohyun sao? Thế thì gửi lời hỏi thăm của em đến chị ấy nhé"

"Tất nhiên rồi" Seungwan cảm thấy hạnh phúc, và cô muốn truyền cái niềm vui bé nhỏ ấy của mình đến người khác bằng cái nụ cười cứ luôn thường trực ở môi mình suốt từ tối qua đến giờ. Và có lẽ trong đầu Seungwan lúc này, ắt hẳn đang suy tưởng đến cái viễn cảnh khi mình và Joohyun gặp nhau ở sân bay, chắc cô sẽ nhấc bổng nàng lên và khóc òa vì hạnh phúc mất. Nghĩ đến đây thôi mà Seungwan thấy như trong bụng mình có cả ngàn những con bướm cứ bay qua bay lại khiến cô không thôi bồn chồn, cứ tóng ngóng như một người hâm mộ bé nhỏ được gặp thần tượng của họ sau biết bao nhiêu năm ròng hâm mộ.

[WENRENE] - Quebec Và Chúng TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ