Khi đến trường học sinh trong trường thấy Băng Băng đi cùng nhóm Lãnh Phong, đúng hơn là Băng Băng đi trước nhóm Lãnh Phong đi sau cách cô chỉ 3, 4 bước chân. Tóm lại trong mắt đám học sinh thì là Băng Băng đi cùng nhóm Lãnh Phong chứ không phải đi riêng, đám học sinh bắt đầu nói xấu Băng Băng nào là...
«Nghèo nên đi nịn bợ nhóm anh Phong đây mà»
Hay là.....
«Muốn chơi nổi với nhóm anh Phong đó»
.....v.v.....
Rất rất nhiều lời nói nữa nói về Băng Băng, Băng Băng nghe vậy quay lại nhìn bọn hắn rồi đi thẳng lên lớp luôn mà không để ý ở 1 góc khuất có người đã nhìn thấy từ đầu đến cuối lảm bẩm trong miệng «Tao sẽ không tha cho mày đâu Trần Kim Ni, tao đã cảnh cáo mày rồi mà mày không nghe, tao, Lam Đình này sẽ ko tha cho mày»
Nhóm Lãnh Phong bị Băng Băng nhìn thì bọn họ liền lườm bọn học sinh trong trường làm cho bọn học sinh im bặt rồi cũng lên lớp.
Hai tiết đầu là của cô giáo chủ nhiệm nên ai cũng im lặng, kể cả nhóm Lãnh Phong. Nhóm Lãnh Phong cũng phải kiêng nể cô giáo vì thứ nhất sắp tới có thể công ty bọn họ được kí kết hợp đồng với công ty DBB, thứ hai bọn họ hâm mộ cô được làm thư kí của 1 người tài giỏi thành lập ra công ty lớn như vậy và thứ ba là đặc biệt vì cô giáo làm thư kí được thấy mặt của chủ tịch công ty DBB.
Hai tiết học này trôi qua nhanh chóng, giờ ra chơi bọn học sinh bàn luận về việc dạy của Na Na, cô dạy làm cho bọn học trò dễ hiểu hơn nhiều so với bà cô cũ vừa áp lực lại ra bài tập nhiều đã thế lại còn là bài nâng cao nữa chứ.
Băng Băng đứng dậy lại cửa sổ nhìn ra chỗ bọn buôn ma túy ẩn nấp vẫn thấy bọn chúng giữ trạng thái ban đầu nên cũng đi xuống căn tin kiếm gì đó lót dạ dày đang đói meo kêu "ục...ục ...ục" của mình.
Còn nhóm Lãnh Phong ngay khi chuông vừa reo đã xuống căn tin rồi.
Băng Băng xuống tới căn tin bước vào làm cho mọi ánh mắt đổ dồn về mình, cô thấy lạ nhưng vẫn khôbg quan tâm. Cô lại quầy tự phục vụ chọn cho mình 1 cái bánh sanwich và 1 cốc capuchino. Cô quay lại nhìn xem cái bàn nào còn trống để vào ngồi thì thấy có cái bàn ở góc khuất nhưng muốn tới được chiếc bàn đó thì phải đi qua bàn nhóm Lãnh Phong. Cô đem đồ ăn của mình đi tới chiếc bàn trống đó.
Nhóm Lãnh Phong ngồi đó tưởng cô lại chỗ bọn họ ngồi cùng nên đã nhường 1 chỗ trống cho cô, bọn họ cũng không hiểu lý do vì sao mình lại làm vậy với một đứa học sinh mới quen nhưng thôi mặc kệ vì giờ chẳng ai bận tâm đến điều đó. Có điều khi Băng Băng sắp tới gần bàn bọn họ thì đột ngột rẽ trái và đặt thức ăn lên cái bàn trống ngồi xuống ghế ăn ngon lành.
Nhóm Lãnh Phong bị quê 1 cục trước hành động của Băng Băng bởi vì trước giờ họ chưa cho ai được ngồi vào bàn này cùng họ, bây giờ cho cô ta ngồi cùng thì cô ta không ngồi.
Băng Băng ngồi ăn ngon lành không để ý đến nhóm Lãnh Phong, trong đầu thì suy nghĩ việc khác, cô cảm thấy lạ, sao hôm nay cái cô gái Lam Đình kia không tìm đến cô gây sự nữa mà yên lặng như thế. Đang suy nghĩ thì thấy có hai khay đồ ăn đặt lên bàn mình ngồi, ngước lên nhìn thì ra là hai đứa bạn thân Kiến Hạo và Tâm Như qua ngồi cùng. Quay sang nhìn nhóm Lãnh Phong thì thấy được ánh mắt ngạc nhiên của cả lũ đối với hai người này. Cô không quan tâm nữa cúi xuống tiếp tục công việc cao cả của mình là ăn. Ba người bọn cô lên tiếng nói chuyện nhưng chỉ đủ để cho 3 đứa bọn cô nghe thôi.
«Bọn chúng chuẩn bị hành động rồi» Tâm Như nói.
Băng Băng ngừng ăn nhìn hai người họ trả lời «Tớ biết»
«Nhưng chúng đã chia ra làm hai lần, bọn buôn ma túy này rất tinh ranh» Kiến Hạo nói.
«1 lần là ở sau trường vào thứ 7 tuần này, hôm nay đã là thứ e rồi. Vậy còn lần thứ hai ở đâu ?» Băng Băng hỏi Kiến Hạo.
Kiến Hạo nghe Băng Băng hỏi cũng trả lời nhưng có phần hơi ấp úng «Lần hai chúng sẽ làm tại quán bar Angle, nhưng...»
«Từ khi nào cậu trở nên dài dòng vậy, mau nói» Băng Băng nghi ngờ nhìn vẻ mặt Kiến Hạo, cậu ta có cái gì đó đang dấu mình.
«Có điều hôm đấy ở bar sẽ...sẽ tổ chức sinh nhật anh cậu, điều tớ lo là cậu sẽ bị phát hiện thân phận của mình ngày hôm đó» chần chừ một lúc nhưng Kiến Hạo cũng đã nói ra suy nghĩ của mình.
«Tưởng chuyện gì chứ chuyện đó cậu hãy yên tâm, hôm đấy mời cả trường tới dự đúng không?» Băng Băng hỏi.
«Chỉ mời toàn bộ lớp mình còn mấy lớp khác vài người thôi» Tâm Như đáp.
«Vậy thì hôm đấy tớ sẽ có lý do để trà trộn vào đó rồi» Băng Băng nói tiếp.
Kiến Hạo và Tâm Như nghe Băng Băng nói sẽ có lý do để được vào thắc mắc chẳng lẽ...
«LÝ DO ?!! CHẲNG LẼ LÀ CẬU....» hai họ đồng thanh định hỏi Băng Băng là "cậu định tiết lộ thân phận" nhưng đã bị cô cầm tay bịt miệng hai người lại nói nhỏ cho hai người nghe «Hai cậu nhỏ nhỏ cái mồm thôi họ biết bây giờ» cô nói mà mắt cứ nhìn xung quanh trong căn tin, còn hai người họ bây giờ mới nhớ lại mình đang ở chốn đông người.
Nhóm Lãnh Phong còn lại 7 người nghe thấy bên bàn Băng Băng hét lớn gì mà "chẳng lẽ" rồi gì là "lý do" chẳng hiểu gì cả liền hỏi Tâm Như cùng Kiến Hạo.
«Hai người đang nói chuyện gì với cô ta vậy, nghe có vẻ bí mật gớm ha» Nhật Khánh hỏi rồi chọc ghẹo hai người họ.
Nghe Nhật Khánh nói thế hai người họ vội chối «A...Không có việc gì, khoonv có việc gì haha»
«Thiệt không đó» Khánh Linh lên tiếng muốn lật đổ cái bản mặt nói dối của hai người họ.
Thấy hai người bạn đang gặp khó khăn Băng Băng lên tiếng giúp đỡ «Không có việc gì, mọi người đừng để ý nhiều hãy quên nó đi» rồi ghé sát tai hai đứa bạn nói «Lý do các cậu không cần quan tâm, đến hôm đó thì sẽ biết thôi»
Nói xong cô đứng dậy đi lên lớp trước.
Thấy Băng Băng đi xa rồi nhóm Lãnh Phong quay lại hỏi hai người kia tiếp.
«Hai người thân với con nhỏ đó khi nào vậy ?» Hoàng Vũ hỏi bằng chất giọng nghi ngờ.
«À mới làm quen thôi cô ta cũng đồng ý làm bạn với tụi mình rồi» Kiến Hạo nói.
«Vậy mà cô ta bày đặt tự cao, kết thân với chúng ta là xúi quẩy vậy mà giờ thì sao» Linh Đan bấy giờ mới lên tiếng.
«Mà việc đó không hẳn là cô ấy đã đồng ý làm bạn với bọn tớ, chỉ là ngồi nói chuyện tầm phào thôi» Tâm Như nói.
«Thôi chúng ta lên lớp thôi sắp vào lớp rồi» Nhật Nam bây giờ mới lên tiếng nhắc nhở cho cả bọn đã chuẩn bị vào học.
Khi Băng Băng lên tới lớp thì thấy trên bàn có tờ giấy ghi "lên tầng thượng có người gặp" đọc tờ giấy cô biết ngay là ai ghi, còn ai ngoài đứa con gái rảnh rỗi Lam Đình vẫn tức cô kia chứ. Cô cười khẩy, cứ tưởng hôm nay chúng không có trò gì bày hại cô thì ra là nhầm. Cô cầm tờ giấy vò nát trong tay nghĩ "các người tưởng đụng vào tôi dễ lắm sao" rồi đi ra khỏi lớp đi hướng lên tầng thượng, đi giữa đường gần rẽ lên cầu thang lên tầng thượng thì gặp nhóm Lãnh Phong đi hướng ngược lại cô, "có lẽ họ lên lớp" cô nghĩ rồi cũng lướt qua bọn họ đi lên tầng thượng.
Nhóm Lãnh Phong thấy Băng Băng lên tầng thượng cũng thấy lạ nên đi theo nhưng không để cho cô biết.
Nhưng nhóm Lãnh Phong đã nhầm Băng Băng đã phát hiện ra. Nếu không phát hiện ra thì cô không phải là nữ hoàng của thế giới ngầm rồi. Nhưng cô vẫn mặc kệ để cho bọn họ đi theo xem như mình không phát hiện.n
YOU ARE READING
Queen - Nữ hoàng băng giá
FanfictionMở đầu: GIỚI THIỆU Các bạn đang theo đọc truyện QUEEN - Nữ Hoàng Băng Giá. Truyện là những cung bậc cảm xúc của con người trong cuộc sống, là những tình tiết gay cấn trong xã hội trong học đường, nói lên tình yêu đôi lứa với những buồn vui đau khổ...