Chương 6
Ta nhìn cha đến mê mẩn, ta xấu xa bỏ lược xuống, búi tóc xong cho cha, ta đang định trộm chạy trốn, ai ngờ cha đột nhiên hiểu ra được, chộp lấy gương, nhìn thấy bản thân mình bị biến thành một cô nương, khí nộ xung thiên, cha một bên mắng ta một bên cầm lấy lược đánh ta mấy cái, ta không kịp tránh nên bị đánh đến đầu sưng một cục, ta vừa đau vừa oa oa kêu, cha vội chạy về phía ta xem có bị sao không. Nhìn cha chưa bao lâu, ta bị một gương mặt cứng rắn dời đi lực chú ý.
Đối với gương mặt xa lạ toát ra ngạo khí ngất trời của người nọ, ta nhất thời bị doạ sợ, không ngờ người đó lại chạy đến nắm chặt lấy tay của ta, ta vốn khờ, không biết đang xảy ra chuyện gì, chỉ thấy người lạ mặt tách tay ta ra xong liền rất nhanh kéo cha về phía hắn, ta liền biết ngay đây chính là Tử Quỷ của cha. Cha cũng không hiểu chuyện gì, nhất thời cũng bị doạ, ta che mặt lại, nhìn cha liền khóc thảm thiết "Cha, Tử Quỷ phụ thân gặp ta liền bóp tay ta đau gần chết, nếu con theo hai người rồi chắc chắn ngày nào cũng sẽ bị ngược đãi"
Cha lúc này mới phản ứng lại, nhanh chóng chạy qua chỗ của ta, xem mặt cùng tay ta có bị thương gì không, cha cũng không thèm để ý đến Tử Quỷ phụ thân nữa. Tử Quỷ phụ thân cũng không hiểu đây là tình huống gì, cha đem vết thương ở tay cùng mặt ta dùng thuốc dán lại rồi mới quay lại nhìn Tử Quỷ phụ thân mắng: "Ngươi á, vẫn chưa biết rõ chuyện gì đã làm loạn lên rồi sao? Tiểu quỷ này chính là đứa trẻ 20 tuổi được ta cứu sống, dùng 30 vạn lượng để nó trở thành nhi tử của ta đó"
"Vậy ra không phải hắn đang khinh bạc ngươi sao?" Cha tuy là giống nữ tử, nhưng ta là kẻ thấp bé gầy yếu, chân trái còn nửa tàn phế, có mà cha kinh bạc ta thì có.
"Khinh bạc cái đầu ngươi, không gặp ngươi đã lâu, vừa gặp liền đánh nhi ử của ta. Lão Tử ta không về với ngươi nữa." Cha nổi giận, lấy khăn lạnh đắp lên mặt ta.
Ai, Tử Quỷ phụ thân, người đừng trách ta, có trách thì trách người quá manh động. Tử Quỷ phụ thân nhìn ta, biểu tình có chút kì quái, đột nhiên trên mặt hiện lên nhiều vẻ hung tàn, ta sợ hãi trốn sau lưng cha.
"Ngươi doạ hắn cái gì, muốn ta trở về với ngươi thì được thôi, nhưng phải dẫn theo cả nhi tử ta cùng về. Hắn là người duy nhất khiến ta lo lắng" Cha đau lòng nói, ta chỉ cúi đầu.
"Văn, ta thật sự rất nhớ ngươi, nhiều năm như vậy, ngươi cuối cùng cũng chịu để ý đến ta, ta, ta thực sự sợ là mình không còn chống đỡ nổi nữa rồi" Không xong a, nghe xong ta liền hiểu a, ai, ta bỏ lại câu con đi nấu cơm, liền một mạch trốn đi, lưu lại hai lão thập niên trong phòng, để họ cùng nhau thân thiết sau nhiều năm xa cách. Cha cũng không có giữ ta lại, ta biết bọn họ cũng không dám giữ ta lại a.
Ta ở bên dòng suối hái chút rau dại, bây giờ trở về vẫn còn quá sớm, ngẫm lại ta muốn bắt hai con cá, nhưng chân trái của ta lại không thể chịu lạnh, cũng không linh hoạt, làm sao mà bắt đây, ta thật có chút phiền lòng. Thôi thì ta ngồi câu vậy, nhưng câu đến trời tối đen ta cũng không câu được con nào, ta thật buồn bực, cả thanh âm bì bõm nho nhỏ cũng chẳng có. Ta thực không vui chút nào, trời cũng đã tối rồi, hai người họ không ngờ lại có thể để nhi tử bên ngoài chẳng thèm quan tâm, hừ, ta không thèm về.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BL/DanMei ] [ EDIT ] Úc Nhiễm Trần [ HOÀN ]
RomanceTác giả : Tần Tử Độc Sư Thể loại : Đam mỹ, cổ đại, ngược luyến tàn tâm, có ngược thân, cường công, nhược thụ, thế thân,.. Edit : Nagi Maria Link : https://tocnagivuong.wordpress.com/dam-my/uc-nhiem-tran/ Tình trạng edit : Đã hoàn Đăng tải : 24/02/20...