Chap 17 : Hawaii day 4 .

3.8K 268 20
                                    

Bầu trời âm u cùng với hạt mưa lâm râm ngoài bầu trời , hàng cau dọc bờ biển cứ đung đưa trong sự mờ mịt của sương sớm . Khung cảnh khá tẻ nhạt và lạnh lẽo cho hôm nay , dự là hôm nay mọi người sẽ ở nhà vì không thể đi đâu trong thời tiết này . Jeon Jungkook đã sốt từ lúc khuya , lúc 4 giờ sáng cô thức giấc bởi tiếng thở gấp của anh , quay sang nhìn thì thấy anh mồ hôi nhễ nhại ước cả áo . Vậy là cô thức đến sáng vì lo cho anh , liên tục đắp khăn hạ nhiệt cho Jungkook cho đến khi bình minh ló dạng ngoài bầu trời giông bão kia .

______ 06:00 A.m ______
Cô ngồi ghế sofa đối diện chiếc giường anh đang nằm , ánh mắt vô hồn khi thấy mình thật vô dụng . Do hôm qua Jungkook đã mãi mê chụp hình giữa trời nắng mà hôm nay đã bệnh luôn . Cảm giác của cô lúc này rối bời lắm , cứ thấy lòng sót khi thấy anh thở nặng nhọc .Dayoon mở cửa phòng tay cầm ly sữa vào thì thấy cô ngồi trên ghế , Dayoon cố tình lơ cô đi . Bản thân cũng không quan tâm cô ta có ý định gì , cơ bản không muốn suy nghĩ quá nhiều cho việc vô bổ đó .
Dayoon lay lay cánh tay Jungkook :
Dayoon : - Jungkookie ! Cậu dậy uống sữa đi .
Jungkook thều thào trong giọng mệt mõi .
Jungkook : - Cậu để đó đi ! Tí tôi uống .
Dayoon : - Vậy tôi sẽ ở đây đến khi nào cậu uống thì tôi đi ! *Dayoon cố chấp ép Jungkook uống ly sữa đó .
Jungkook nhíu mày tỏ vẻ mệt mõi , anh gượng ngồi dậy cầm ly sữa từ tay Dayoon và uống hết nó :
Jungkook : - Rồi đó , cậu đi đi . Tôi muốn nghĩ ngơi .

Dayoon muốn bẹo mắt bạn nên cố tình đứng đó nói chuyện tỏ ra thân mật với Jungkook.
Dayoon : - Hôm qua do cậu cứ đứng dưới nắng lo chụp hình nên mới thành ra như vậy. Tôi lo lắm !
Jungkook ngồi bật dậy dáng vẻ bơ phờ, nhìn quanh thì thấy T/b đang ngồi trên chiếc ghế gần đó . Anh nhìn cô cười bỏ qua ánh mắt nhìn chăm chăm của Dayoon vào anh . Dang vòng tay của mình ra , anh nhìn cô tỏ ý muốn cô lại ôm anh .
- T/b à ! Anh lạnh quá .
Cô nhìn anh cười trong dáng vẻ đầu tóc không gọn gàng , chỉ mặc một chiếc áo thun và quần short . Ánh mắt pha chút đỏ hoe , da vẻ hơi nhợt vì phải lo cho anh từ sớm . Ánh mắt cứ vậy nhìn anh không biết nên làm gì ....

- Em đợi tới khi nào mới lại ôm anh đây ?

Cô trong vô thức bước lại cạnh giường rồi chồm lại vòng tay kia , ôm chặt anh . Nước mắt bắt đầu lăn trên khoé mi vì lo lắng . Anh ôm cô lăn ra giường rồi cứ thế nhắm mắt ngủ trong sự bất ngờ của Dayoon khi anh hành động như vậy .

Dayoon nhìn thấy mà lòng đau nhói vô cùng . Cảm giác thấy người mình yêu yêu thương một ai khác trước mắt , nó như giết chết tâm hồn Dayoon lúc này . Jungkook hành động như vậy thật sự rất quá đáng , Dayoon đứng đó bấu chặt tay vào cạnh áo . Răng cắn chặt môi khiến nó tím tái rồi dần rỉ máu đỏ .

Jungkook : Cậu ra ngoài đi , tôi buồn ngủ quá . Cảm ơn đã lo lắng cho tôi .

Dayoon bước ra khỏi phòng ngay sau đó . Cô gần như sụp đổ cả bầu trời trong lòng .
Cô nằm trọn trong lòng anh , ngước mắt lên nhìn anh đang dần chìm vào giấc ngủ .
- Anh làm vậy sẽ khiến cô ấy tổn thương đó Jungkook, anh thừa biết cô ấy thích anh mà .

- Anh nên làm vậy vì anh không muốn cô ấy phải đau nữa , 3 năm để cô ấy chỉ buồn vì anh thì thật sự nó không đáng với thanh xuân của một cô gái .

[JUNGKOOK] |Longfic| KHÔNG THỞ ĐƯỢC !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ