3.

817 107 9
                                    

.....

Tại một căn phòng lớn được trang hoàng gọn ghẽ đẹp mắt , có một nữ nhân đang ngồi lặng bên cửa sổ . Khuôn mặt kiều diễm , có chút lạnh lùng , ánh mắt buồn hướng ra bên ngoài .

" Phu nhân , đúng như người đoán , hoàng tử đúng là có một người tình "

" Được , ta biết rồi cảm ơn bà "

Người quản gia được cho lui . Nữ nhân kia bước về phía giường ngủ , trong lòng quặn đau . Cô chính là người trước đây được Park Woojin sủng ái . Nhưng đó chỉ là quá khứ , hiện tại trên chính chiếc giường này chỉ còn mình cô . Dẫu biết người ấy không còn tình cảm nhưng tại sao cô vẫn ôm hy vọng trong lòng sẽ có ngày được quan tâm .

--

Sáng hôm sau .....

" Ây , không cần đâu . Tôi có thể tự đi được mà . Anh không cần phải đi cùng đâu "

" Không thích "

" Này , nhỡ dì tôi hiểu lầm thì sao ? "

" Không cần lo "

Đến trước cửa nhà , một đám người đang dọn đồ đạc trong nhà mang ra . Jihoon thấy thế ngạc nhiên vô cùng , hỏi một bà cô đang đứng đấy .

" Cô , sao lại bê đồ trong nhà đi thế ạ ? "

" Người phụ nữ thuê căn nhà này đột ngột hủy hợp đồng thuê nhà  . Chúng tôi không liên lạc được . Tiền nhà đã 3 tháng rồi chưa đóng , vì vậy tôi phải dọn đồ để cho người khác thuê . "

" Còn cháu .. ? Đồ của cháu "

" Lấy được gì thì mang đi . Nhanh chúng tôi còn chuyển chúng đi "

Jihoon bước vào trong , tiến về phía căn phòng nhỏ của mình . Nhìn lại nơi này lần cuối , cậu mang nốt đống đồ đạc của mình rồi bước ra .

" Nếu không nhờ anh có lẽ tôi đã thành người vô gia cư rồi .."

" Vậy làm gì đó cảm ơn tôi là được "

" Nhưng lạ thật tại sao nhà dì tôi lại biến mất được nhỉ . Không phải là bị bọn vay lạng lãi mang đi rồi chứ..."

" Họ đối xử với em như vậy , nên cảm thấy vui mới đúng "

" Dù gì thì họ cũng cưu mang tôi từ hồi 9 tuổi ... "

Mở một cánh cửa ở gần bìa rừng , bước qua nó hai người đã trở lại lâu đài .

" Ai mở nó ra cũng vào được đây sao ? "

" Không , chỉ những ai có ngọc bội "

" Vậy tôi không có . Cho tôi một cái đó đi "

" Em cần nó làm gì ? Muốn đi đâu bảo tôi là được "

" Đồ keo kiệt "

Jihoon nói xong vội chạy nhanh vào phía trong . Woojin thấy vậy chỉ biết cười . Lên trên phòng , cậu đóng chặt cửa lại , leo lên giường chui vào trong chiếc chăn bông ấm áp . 

 Được sống một cuộc sống như này , có chết cũng mãn nguyện...

 " Vậy có kẻ đang ngồi đây nằm đây chờ "chết" à" ? 

CHAMWINK | DraculaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ