Chap 1: Hồi ức

638 9 0
                                    

Ngày 16-10, ngày mà anh hằng mong chờ đã đến, ngày hôm nay sẽ đánh dấu một bước ngoặt lớn trong cuộc đời anh. Anh sẽ có người quan tâm, chăm sóc mỗi khi bị ốm, mỗi khi anh đi làm về sẽ có người chờ anh với thức ăn trên bàn, sẽ có người luôn sẻ chia buồn vui trong cuộc sống, cứ nghĩ đến viễn cảnh hạnh phúc ấy thì phiến môi tự giác tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp.

Cánh cửa nhà thờ mở ra, Yoseob-người mà anh nguyện suốt cuộc đời này được che chở và yêu thương bước vào, cắt đứt mạch suy nghĩ của anh. Anh sững sờ khi thấy cậu bước vào -một thiên thần!

Cậu hồi hộp nắm chặt lấy tay mẹ bước vào nhà thờ trong bộ vest cưới trắng tuyết thuần khiết. Không biết đã bao nhiêu lần cậu từng ao ước có cái ngày này- ngày mà cậu được trọn đời trọn kiếp bên người mình yêu thương. Vui! Một niềm vui khôn tả. Thế rồi thời khắc thiêng liêng ấy đã đến. Sau khi umma trao tay cậu cho anh, lắng nghe tiếng đức cha và trao cho nhau lời thề vĩnh cửu hai người trao cho nhau một nụ hôn dài đầy những yêu thương. Một đám cưới ngập trong hạnh phúc khiến ai nấy phải trầm trồ ngưỡng mộ. Cô dâu và chú rể nhìn nhau như cả thế kỉ đã trôi đi. Nhưng có lẽ chẳng ai có thể biết để có được hạnh phúc trong ngày này họ đã phải trải qua một quãng thời gian đầy đau khổ thậm chí làm tổn thương lẫn nhau.

Anh vào phòng trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê. Aissh! Hôm nay anh vui quá nên uống hơi nhiều. Đi liêu xiêu một hồi anh ngã xuống giường. Thật sự là thoải mái quá đi.

- Anh về rồi hả? - Yoseob bước từ trong phòng tắm ra mái tóc màu hạt dẻ còn vương nước chảy dọc xuống đến xương quai xanh quyến rũ ẩn hiện sau lớp áo tắm. Cánh môi đỏ mọng khẽ mấp máy. Đôi mắt to tròng trong veo nhìn chằm chẳm vào anh. Bộ dáng cậu quả thực mê người...

-... -Junhyung không trả lời nuốt nước bọt tiến tới gần Yoseob.

- Anh... - Yoseob ngạc nhiên trước hành động của Junhyung. - A!

Junhyung bế xốc Yoseob lên giường. Người anh nóng lên cực độ. Anh cắn lấy môi đỏ mọng của cậu mà mút mát. Hai người cứ thế dây dưa không dứt cho đến khi cảm thấy ngạt thở. Anh ngồi dậy cởi đồ cho mình tiện tay giật phăng chiếc áo trên người Yoseob ra. Rải lên người cậu những nụ hôn đầy chiếm hữu. Đôi môi mỏng phủ lên đầu nhũ đỏ hồng, sự chà xát làm nó cương cứng lại. Bàn tay không anh chịu yên phận vuốt ve vòng eo thon nhỏ của cậu rồi dần di chuyển xuống vùng cấm. ( NC- 17!! T-T )

Không khí trong phòng của cặp vợ chồng trẻ đã nóng lên cực độ. Hai thân thể trần trụi cứ quấn chặt lấy nhau. Không khí ám muội cùng những tiếng rên rỉ kích tình cứ vang lên không ngớt.

Nằm dưới thân Junhyung cậu lại nhớ về ngày trước! Cái lần đầu tiên của cậu cũng là nằm dưới thân anh mà rên rỉ như vậy. Lúc ấy cậu đã hận anh đến thế nào? Thậm chí cậu đã từng muốn giết chết anh để trả thù cho nỗi nhục nhã ấy thậm chí anh cũng đã hứng trọn một dao của cậu. Làm tổn thương nhau đến như vậy nhưng ai mà biết đó lại là định mệnh. Cậu nhớ về những kỉ niệm ngày trước mà không khỏi cảm thấy đau thương. Ngày ấy anh và cậu cũng không phải quá nhỏ để hiểu ra mình cần những gì vậy mà sao lại làm những việc nông cạn, ngu ngốc quá!

[junseob] Bánh răng số phậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ