Chap 7

170 16 0
                                    

Mất nguyên buổi sáng để lo cho mấy bé thú cưng hình người tôi quên luôn cả bữa sáng cho đến khi cái bụng nỗi cơn thịnh nộ.
*Ọt~ ọt ~ọt~~~~*
YJ: Bình tĩnh chờ chị nhe em.
Tôi vỗ vỗ vào cái bụng rồi đi về phía tủ lạnh, mấy tên kia thì nằm ngủ trên ghế, dưới sàn, trên giường...

YJ: Haizzz còn có hai gói mì. Ăn đỡ thôi.
Đặt nồi nước lên bếp tôi bật lửa lên.
YJ:Sôi đi sôi đi.
Cắt xong xúc xích và hành lá vừa đúng nước mì sôi. Cho gói gia vị vào mùi thơm nức lan toả làm cho ai đó tỉnh giấc.
JK: Mì gói!

YJ: Hả! Nghe tiếng của anh tôi giật mình cứ tưởng là anh đã ngủ say rồi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

YJ: Hả!
Nghe tiếng của anh tôi giật mình cứ tưởng là anh đã ngủ say rồi.
Anh bật dậy.
JK: Ăn một mình là xấu lắm nha.

YJ: Lúc nãy mấy anh ăn hết bánh rồi còn gì! Tôi cho mì vào nồi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

YJ: Lúc nãy mấy anh ăn hết bánh rồi còn gì!
Tôi cho mì vào nồi.
JK: Cho Kook ăn đi không là Kook la làng đó.
Anh chạy đến đứng cạnh tôi.
YJ: Không sợ!
JK: Một.... Hai.... Ba... A..
Tôi bịt miệng anh lại.
YJ: Muốn nhịn đói hả! Ra đó ngồi đi. Cầm lấy.
Tôi đưa hai đôi đũa và hai chiếc muỗng cho anh.
JK: Yeah!

YJ: Biết hắn giành ăn với mình thì hồi trước không đem hắn về nhà rồi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

YJ: Biết hắn giành ăn với mình thì hồi trước không đem hắn về nhà rồi.
Tôi nói thầm trong miệng mang nồi mì để ra bàn.
JK: Wao! Nhìn ngon quá!
YJ: Chén của anh đây.
Anh nhận lấy cái chén rồi nhìn tôi.
YJ: Ăn thôi nhìn gì?
JK: Cái này dùng như thế nào?
Tôi ngồi đối diện anh.
YJ: Cầm lên như thế này nè.
Tôi cầm hai cây đũa lên anh bắt chước làm theo.
JK: Đúng chứ?
YJ: Giỏi! Sau đó thì gắp mì lên như vầy.
Tôi gắp một đũa mì ra chén anh cũng làm theo kết quả rớt đầy ra bàn.
YJ: Không phải, cầm chặt vào chứ.
Tôi đi ra sau lưng anh, cầm tay anh mà chỉ dẫn. Anh run người rồi nhìn vào tay anh đang được tôi cầm lấy.
YJ: Đó. Được rồi đấy.
Tôi cười tươi rói về chỗ mình ngồi.
JK: Ồh!
YJ: "Cứ như con nít" Anh tự ăn đi.
Tôi cho một đũa mì vào miệng. Anh cũng làm theo rồi mở to mắt.
YJ: Sao?
JK: Ngon hơn cà rốt luôn.

YJ: Đơn nhiên

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

YJ: Đơn nhiên.
Sau 10p nồi mì đã bốc hơi ngay khi ăn xong thì có một đám người hờn dỗi ngồi dậy.

Jimin: Hai người quá đáng lắm luôn á

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Jimin: Hai người quá đáng lắm luôn á. Ăn mà không gọi.
Tae: Em xấu tính lắm luôn á Kook anh giận em luôn. Không chơi chung với em nữa.

JK: Ahhh! Đừng giận em mà

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

JK: Ahhh! Đừng giận em mà.
Suga thì tiếp tục ngủ không quan tâm sự đời.

Jimin: YooJung à tui cũng đói bụng mà

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Jimin: YooJung à tui cũng đói bụng mà.
Anh ôm lấy tay tôi lay lay.
YJ: Biết rồi chút nữa đi siêu thị là có đồ ăn anh ráng lên.
Jimin: Phải chờ sao!!!!!

YJ: Đừng có nhìn tôi như vậy

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

YJ: Đừng có nhìn tôi như vậy. Mau giúp tôi rửa chén đi này dù gì anh cũng làm người nhiều hơn bọn họ. Nhanh lên còn đi siêu thị nữa.
Jimin: Biết dòi.
End

Mèo điện hạ!!  { Fanfiction } BTSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ