Đồng Yên đi ra từ biệt thự của Tiếu Diệc Trần, lái xe đến một quán rượu. Cô là một người chưa bao giờ đi tới những nơi như vậy, hay khi ở nước ngoài cùng lắm là mua hai chai rượu về nhà trọ mà uống. Lúc đó cô vẫn còn muốn tiếp tục yêu người đàn ông kia, cô không muốn sa đà vào rượu chè.
Dĩ nhiên bây giờ cô cũng không muốn sa vào rượu, cô chỉ cần một chai rượu đỏ ngồi uống một mình ở một salon trong góc quán an an tĩnh tĩnh, bộ dáng mua say của cô cũng coi như là cực kỳ biết điều, giống như là một cô gái nhỏ giận dữ với người nhà mình. Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh sảo bởi vì cồn của rượu tác dụng hiện lên một chút hồng hồng, mắt đang tràn ngập nước, khóe miệng cong cong, vẻ mặt cô ưu thương mà quật cường.
Lăng Khiên miệng đang ngậm một điếu xì gà từ ghế lô đi ra ngoài thì nhìn thấy một con mèo nhỏ cô độc đang uống rượu, nhìn bộ dáng trông có vẻ say, chung quanh cô thì toàn đàn ông nhìn cô với ánh mắt thèm khát. Mà tiểu nữ nhân kia hoàn toàn không ý thức được bộ dáng của mình đang có sức quyến rũ, hấp dẫn đến mức nào. Những người đàn ông không quen đang dần dần bu quanh cô ngày càng đông, chăm chú ngắm nhìn khuôn khả ái của cô và nước dãi đang chảy ròng ròng.
"Mọi người đi trước đi nhé. Bây giờ tôi phải đi gặp bạn mình một chút." Lăng Khiên nói nhỏ với người bên cạnh.
"Đồng Yên!" Lăng Khiên dí tắt điếu thuốc vào gạt tàn trên bàn, trực tiếp đi tới trước ngồi bên cạnh Đồng Yên, hai tay rất thân quen ôm lấy bả vai cô, nhẹ nhàng khẽ gọi một tiếng.
Mấy người đàn ông thấy Lăng Khiên đến thì dần dần tản đi, cuối cùng không còn một bóng.
Đồng Yên quay đầu nhìn anh một cái, sau đó đánh vào tay anh một chút: "Bỏ tay của anh ra nếu không tôi đánh anh đó!"
Lăng Khiên nhìn bộ dáng hai gò má hồng hồng, tay quệt quệt mồm và cau mày lại của cô không khỏi bật cười, lấy lại chén rượu trên tay cô, đỡ cô đứng dậy.
Đồng Yên giãy dụa thoát khỏi tay anh lại bị anh kéo cả người lại.
"Ngoan, anh đưa em về nhà." Anh chưa bao giờ nghĩ tới giọng mình lại có thể ôn nhu tới như vậy, hơn nữa còn phát ra từ tận đáy lòng.
Đồng Yên đã say, nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ của mình nheo mắt nhìn anh, sau đó mềm mại tựa vào người anh nói: "Không cho phép anh khi dễ tôi, bằng không Diệc Trần sẽ không bỏ qua cho anh."
Sau khi nói xong cô chìm vào giấc ngủ.
Lăng Khiên híp híp mắt lại, ánh mắt anh lạnh như băng ẩn chứa tức giận, đôi môi tái nhợt mím thật chặt, nhìn nhìn người đang ngủ say trong ngực mình một lúc lâu, mới nhẹ khẽ thở dài một hơi, móc ra một xấp tiền đưa cho bồi bàn, bế cô ngang người trên ngực tiêu sái rời khỏi quầy rượu.
Đêm khuya, Lăng Khiên tay đang kẹp một điếu thuốc đứng ở của sổ sát đất trước mặt, dựa lưng vào tấm thủy tinh nhìn vào người con gái nhỏ bé đang nằm trên giường, trong mắt gợn sóng sợ hãi, lại có thêm tia đau đớn nhàn nhạt. Khi nghe thấy cô cúi đầu ho khan hai tiếng, anh sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, đẩy cửa sổ ra, vứt điếu thuốc ra ngoài, dừng lại trong chốc lát rồi mới đi tới bên giường.
BẠN ĐANG ĐỌC
NGOAN, ANH YÊU EM - Orange Quất Tử
RomanceLại một câu truyện ngược nam =))) Dạo này mê ngược nam và mê mệt bộ này nên up lên cho các bạn đọc