Đồng Yên ở nhà đã đến ngày thứ năm. Kể từ ngày kính ba Đồng Yên rượu Mao Đài, Lăng Khiên còn tặng ông cả trà Long Tĩnh – loại trà ngon thuộc hàng cao cấp của Trung Quốc. Sắc mặt Đồng ba ngày càng hòa hoãn hơn, đến ngày cuối cùng, hai người đàn ông đã ngồi ở phòng khách cùng nhau đánh cờ tướng.
Đồng Yên ở trong bếp phụ mẹ cô nấu cơm, thỉnh thoảng nhìn ra ngoài phòng khách một chút. Đồng mẹ vỗ vỗ đầu cô nói: "Đừng nhìn. Ba con sẽ không làm khó Lăng Khiên đâu."
Đồng Yên vui vẻ xoa xoa mũi, cười nói: "Mẹ à, mẹ nói xem ba con có thể chấp nhận anh ấy hay không?"
Đồng mẹ nhìn thoáng qua phòng khách nói: "Mẹ cũng không biết được. Bất quá Lăng Khiên đứa trẻ này thật đúng là thông minh."
Đồng Yên cười cười, trong lòng cảm thấy cực kỳ ngọt ngào.
Sau khi ăn cơm xong, mẹ Đồng Yên lôi kéo Đồng Yên đi ra ngoài mua đồ. Lăng Khiên nhìn ba Đồng Yên vào thư phòng, suy nghĩ một chút rồi đi tới gõ cửa.
Nghe được bên trong đáp một tiếng, anh mở cửa đi vào trong phòng.
"Chú Đồng, cháu muốn nói chuyện với chú một chút."
Đồng ba gật đầu: "Tôi cũng đoán được cậu sẽ tìm tôi. Ngồi đi."
Lăng Khiên nghe lời ngồi xuống, sau đó đem phong thư lần trước ông đưa cho anh đặt ở trên bàn nói: "Chú Đồng, cái này gửi lại cho chú."
Đồng ba nhìn thoáng qua, cũng không nhận: "Số tiền này tôi sẽ không lấy đâu. Mấy ngày qua tôi đối với cậu hòa hoãn hơn, là vì không muốn Yên Yên trong lòng khổ sở, nhưng cũng không có nghĩa là tôi đã chấp nhận cậu đâu."
Lăng Khiên cười cười: "Cháu biết ạ. Chú Đồng, chú nhận tiền của Tiếu Diệc Trần phải không ạ? Yên Yên nếu biết chú dùng tiền của anh ta trả lại cho cháu thì sẽ rất buồn."
Đồng ba sửng sốt một chút, trên mặt xuất hiện tia lúng túng: "Tôi sẽ không để cho Yên Yên biết."
Lăng Khiên thành khẩn nói: "Chú Đồng, mấy ngày qua chú thấy rất rõ ràng, Yên Yên ở chung một chỗ với cháu rất vui vẻ. Cho dù chú không đồng ý gả Yên Yên cho cháu thì cô ấy cũng sẽ không trở về bên cạnh Tiếu Diệc Trần. Dưới tình huống như vậy, chú lại dùng tiền của anh ta sẽ làm Yên Yên càng khổ sở hơn."
Đồng ba ánh mắt ảm đi một chút, mở miệng, giọng nói thật thương tâm: "Lăng Khiên, dùng tiền của Diệc Trần thì sẽ làm Yên Yên khổ sở, vậy dùng tiền của cậu thì sẽ không sao sao? Cậu dùng thủ đoạn ám muội như vậy để có được nó, cuối cùng có một ngày Yên Yên sẽ hối hận."
Lăng Khiên cúi đầu trầm mặc một hồi song ngẩng đầu khẽ cười cười, mở miệng trầm ổn mà kiên định: "Chú Đồng, cháu đã đảm bảo với Yên Yên là sẽ không động Tiếu Diệc Trần, thì nhất định sẽ không làm cho hắn thân bại danh liệt. Nhưng chú có tin hay không, thật lâu trước đâu cháu đã từ bỏ ý định này."
Đồng ba có chút kinh ngạc nhìn anh: "Vậy Tiếu Diệc Trần nói cậu thu mua cổ phần của Trần Dương là vì cái gì?"
Lăng Khiên mím mím môi khẽ cười, nói nhỏ: "Không có gì đâu ạ. Chỉ là hiểu lầm mà thôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
NGOAN, ANH YÊU EM - Orange Quất Tử
RomanceLại một câu truyện ngược nam =))) Dạo này mê ngược nam và mê mệt bộ này nên up lên cho các bạn đọc