Chương 4

17.5K 343 17
                                    

Kết quả buổi sáng ngày thứ ba, Tiểu Vĩ vẫn muốn đi làm

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Kết quả buổi sáng ngày thứ ba, Tiểu Vĩ vẫn muốn đi làm.

Kim Mao đen mặt xem cậu chân run rẩy xuống giường, đỡ eo chậm rãi ngồi xổm xuống lấy ra một túi cái du lịch quê mùa cạnh tường, bên trong có một bộ quần áo càng quê mùa.

“Không được mặc cái kia! Khó coi chết đi được!” Kim Mao cảm thấy trên trán gân xanh đều nổi lên, hắn bỏ ra chăn, thân thể trần trụi xuống giường, đem người nâng lên, bang một tiếng vang dội đánh lên mông, bất mãn mà nói: “Ai cho cậu đi làm?! Còn mặc khó coi như vậy? Giẻ lau nhà tôi so với cậu đều đẹp hơn!”

“A……!” Tiểu Vĩ đau đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hai ngày này vận động quá độ địa phương lại bị hung hăng đánh, làm cậu vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhưng mà không dám phản bác, chỉ có thể lôi kéo cánh tay hắn, châm chước nói: “Em, em dù sao cũng phải trở về từ chức, không thể không có trách nhiệm……”

“!” Kim Mao nhất thời không nghĩ tới điều này, hắn từ nhỏ đã không phải lo ăn lo uống, tốt nghiệp cũng không chính thức đi làm, bị ba hắn đi công ty của nhà mấy ngày, một câu không thích liền không đi, hắn có điểm thẹn quá thành giận mà trừng mắt nhìn Tiểu Vĩ một cái, hung tợn mà mệnh lệnh nói: “Không được đi hôm nay!”

“Nhưng là……” Tiểu Vĩ đang muốn nói ngày hôm qua đã bị buộc xin nghỉ bệnh, hôm nay lại không đi thì thật quá đáng, kết quả ngước mắt thấy Kim Mao vẻ mặt tức giận, lời nói đến miệng lại lùi về trong bụng, cậu cắn môi dưới có điểm khó xử, không nghĩ tới này bộ dáng này bị nhìn đến mắt Kim Mao lại đặc biệt mê người, không cắn vài giây đã bị ninh lên, để ở tủ quần áo trên cửa, lấp kín miệng.

“Ngô!” Kim Mao bóp cằm cậu, tư thế giống như ác nhân, đem Tiểu Vĩ mềm như bông vây giữa mình cùng tủ quần áo, không cho cự tuyệt mà nhấm nháp  cậu một tay dạy dỗ.

“Ân…… Ngô……” Tiểu Vĩ cằm có điểm đau, chân cũng nhũn ra, nhưng cảm giác khoang miệng bị càn quét lại thập phần thoải mái, tràn đầy đều là hơi thở nồng đậm của Kim Mao, hơi thở xâm lược của giống đực, mẫn cảm điểm ở hàm trên cậu tương đối gần dựa yết hầu, Kim Mao như lĩnh chủ tuần tra xong sau mới khai ân mà thật mạnh liếm chỗ sâu, vừa liếm còn vừa sờ eo cậu, đùi rắn chắc chen vào phía dưới, phối hợp mà đỉnh lộng nơi bí ẩn của cậu lại bắt đầu phun nước.

“Ngô…… Ngô…… Đừng……” Không tính là sáng sớm, Tiểu Vĩ vừa mới từ trên giường bò xuống dưới lại lần nữa bị chủ nhân giữ lấy, hảo uy một bữa cơm sáng.

[Đam mỹ][Edit] Thống áiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ