“Chủ…… Chủ nhân…… Không cần đi?” Tiểu Vĩ nửa ôm chăn ngồi ở trên giường, nhược nhược mà nhỏ giọng cầu xin, phía dưới thân thể trần như nhộng, trên vai lộ ra ngoài còn có dấu hôn rõ ràng.Ngày hôm qua sau khi trở về, sáng sớm ở phòng khách cùng Kim Mao chơi, lại bị mang đi phòng tắm làm một pháo, cậu mệt đến ngất đi, mơ mơ màng màng cảm thấy người nọ đem cậu ôm trở về trên giường, ngủ qua một đoạn thời gian thật dài, kết quả mới vừa tỉnh lại, liền nhìn thấy người kia nghỉ ngơi xong tinh thần sáng láng mà không biết từ chỗ nào lấy ra một cái hộp ném cho cậu, đơn giản mà nói cách dùng, muốn cậu mang lên lại chơi một lần.
Tiểu Vĩ vừa nghe vừa mở hộp ra, ngay sau đó lại liền khép lại.
“Ân? Không cần cái gì?” Kim Mao mới vừa rời giường rửa mặt xong, đầu đầy bọt nước cũng không quan tâm, phủi hai cái, tùy ý đem đầu tóc hất qua, quay đầu lại đối Tiểu Vĩ cười. “Không phải nói sẽ nghe lời sao? Thế nào lại từ bỏ?”
“Ngô…… Sẽ…… Sẽ đau……”
“Nga? Tao Cẩu không phải thích nhất đau?”
Tiểu Vĩ gục đầu xuống, mặt phiếm hồng, cậu không dám cãi lời Kim Mao, nhưng lần này thật sự quá đáng.
Kim Mao thấy cậu bộ dáng tiểu tức phụ bị khi dễ, trong lòng càng thêm phát ngứa, nào chịu buông tha cậu, chỉ nghĩ lăn lộn ra càng nhiều tư thái yếu ớt đáng thương.
Hắn hai bước lên giường, đem người đè ở phía dưới, nâng cằm cậu hôn một hồi lâu, nhìn chằm chằm người dưới thân thở hổn hển, lần nữa dò hỏi: “Muốn hay không?”
“Ngô…… Ngô…… Em……” Tiểu Vĩ liếc mắt một cái đến một bên hộp, mặt màu tím nhung, phía trên văn hoa văn màu vàng, nhìn qua như trang sức, nhưng cậu tưởng tượng đến tình cảnh dùng tới, liền không khỏi sợ hãi khẩn trương, cậu nghĩ nghĩ, vẫn là cắn môi dưới lắc đầu.
“Chính em mang, nếu không mang lên, liền ngốc ở nhà đừng đi làm, tôi thao đến em đáp ứng mới thôi!” Kim Mao tùy ý mà cởi mới quần vừa mặc không bao lâu, thả ra cự vật hùng dũng oai vệ, Tiểu Vĩ nhỏ giọng mà kêu hai câu, cũng không dám duỗi tay đẩy hắn, hắn tách ra chân cậu, tối hôm qua ướt dịch, lại thuận lợi mà vùi vào hoa huyệt.
“A…… A…… Ngô……điểm nhẹ…… A……” Biểu tình nước mắt lưng tròng cùng tiếng nói oa oa, Tao Cẩu đáng thương hề hề làm Kim Mao cảm thấy mỹ mãn, kéo ra hai chân trắng nõn khiêng lên trên vai, căng thẳng thân mình liền hướng bên trong vọt mạnh.
Không nghe lời không quan hệ, chủ nhân hảo hảo giáo huấn một phen, Kim Mao liếm môi tự tin mà bá đạo mà nghĩ.“A………… A………… A…………” Hôm qua buổi sáng tan tầm trở về đã bị thao Tiểu Vĩ nào chịu nổi tùy ý va chạm, đôi tay vô lực mà ở không trung run lên, mông thịt nhỏ hẹp theo tiết tấu nhanh chóng đong đưa, thân mình mềm như một bãi nước, ngoan ngoãn mà cầu chủ nhân.
“Chủ nhân………… A………… Chậm một chút………… Làm chết Tao Cẩu………… A…………”
“Ân? Tao Cẩu không nghe lời, làm chết là tốt nhất a.” Kim Mao thuận miệng đáp, thân thể tiến công lại không lưu tình chút nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ][Edit] Thống ái
RandomTên truyện: Thống ái Tác giả: Mê Mê Mê Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, tình cảm, tùy ý bá đạo công × tự ti song tính ngoan chịu thụ, cao H, SM, HE. Editor: Mốc Tình trạng edit: Hoàn Chú ý: Dị ứng thể loại CLICK BACK Bản edit chỉ đúng 70- 80...