Chương 5.2

14K 319 11
                                    

“Cậu lại đây!” Quản lí thấy người đi rồi, một phen kéo Tiểu Vĩ đi vào kho hàng, phanh một tiếng đóng cửa lại.

“Vô cớ bỏ bê công việc hai ngày, cậu thật to gan!” Bên trong kho hàng bịt kín, quản lí dựa vào cái giá đầy hàng hoá, ánh đèn từ phía trên chiếu xuống, ở trên mặt hắn có cảm giác bóng ma, Tiểu Vĩ mạc danh mà đánh cái rùng mình, lui ra phía sau hai bước, nhỏ giọng mà hồi: “Không…… Không có, tôi thật là không thoải mái, hôm nay là tới từ chức……”

Quản lí cười một tiếng, đánh giá cậu một thân quần áo không thuộc về cậu, áo lông viên lãnh vàng nhạt, nhìn qua nguyên liệu rất tốt, mặc ở trên người cậu có điểm rộng thùng thình, lộ ra cái cổ đẹp. Phía dưới là quần jean bó sát người, hai chân càng có vẻ  thon dài. Quản lí mạc danh cảm thấy này nhất định là quần áo nam nhân bên ngoài, hơn nữa Tiểu Vĩ vừa rồi rõ ràng lấy lòng, môi còn đỏ đỏ sưng sưng, vừa nhìn là biết trải qua cái gì.

Hắn giơ lên một cổ tức giận, duỗi tay liền đem Tiểu Vĩ kéo tới trước mặt, trầm giọng hỏi: “Nam nhân bên ngoài, hắn hôn cậu sao?”

“!” Tiểu Vĩ bị dọa ngốc, cậu há miệng, không thể tin tưởng thấy trong mắt quản lí loại dục hỏa giống trong mắt Kim Mao, cậu cắn môi muốn đẩy người ra, nhưng tay kia như kìm sắt niết chặt muốn chết, tiếp theo quản lí lại hỏi: “Hắn làm cậu?”

Tiểu Vĩ cùng hắn lôi kéo, cổ áo bị mở một chút làm quản lí thấy được phía dưới dấu hôn rõ ràng, tức khắc liền tạc.

“A, đều đã đánh dấu hiệu, Chung Hiểu Vĩ, tôi không nghĩ tới cậu như vậy dâm đãng a!”

“Anh quản cái gì! Buông tay! A! Tránh ra!” Con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, Tiểu Vĩ đầu một hồi hung ba ba mà cãi lại, càng làm cho quản lí sinh khí, vừa dứt lời liền thấy quản lí đột nhiên nhào tới, đem cậu đè ở trên cửa, cúi đầu liền phải hôn cậu.

Tiểu Vĩ cũng bất chấp như, quay đầu liền tránh đi, quản lí lại đuổi theo, cậu dưới tình thế cấp bách lấy đầu đụng, phanh mà thật lớn một tiếng, đau đến cậu chóng mặt nhức đầu, quản lí cũng ôm đầu lui về phía sau hai bước, xô vào trên kệ để hàng phát ra tiếng vang lớn tới mức bên ngoài nhân viên cửa hàng đều chạy tới gõ cửa.

“Làm sao vậy? Mau ra ngoài!”

Bên ngoài kêu đến lớn nhất chính là Kim Mao, hung hăng mà vỗ cửa như là muốn hủy đi. Tiểu Vĩ che lại đầu để giảm đau đớn, cậu cũng không thèm nhìn tới quản lí, xoay người liền mở cửa nhào vào trong lòng ngực Kim Mao.

“Ân? Em không sao chứ?” Kim Mao tự nhiên mà ôm lấy cậu, sờ sờ đầu, thấy kho hàng bên trong đồ vật rớt đầy đất, quản lí cũng che lại đầu cho rằng bọn họ đánh nhau, nhưng ngay sau đó nhìn thấy quản lí kia nâng lên ánh mắt mang theo địch ý, ánh mắt lộ liễu không chút nào che dấu mà càn quét trên người Tiểu Vĩ, hắn chỉ cảm thấy một cổ lửa giận trống rỗng dựng lên, thiêu đến hắn trước mắt đều đỏ lên, nguyên lai gia hỏa này mỗi ngày khi dễ người của hắn, là muốn đem người đoạt!

“Mẹ nó em này ngốc bức*!!” Kim Mao rống lên một tiếng, xắn tay áo muốn đánh người, Tiểu Vĩ một phen ôm chặt hắn, liều mạng đem hắn đẩy ra bên ngoài, nhân viên cửa hàng cũng sợ sinh sự vội vàng đi lên ngăn đón người muốn đánh nhau với quản lí, hai người liều mạng mới miễn cưỡng kéo ra hai nam nhân cường tráng hồng mắt chọi gà.

[Đam mỹ][Edit] Thống áiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ