"Độc ác được hiểu là sự thiếu hụt khả năng nhận thức về những điều tốt đẹp của thế giới và về nhân tính của tất cả sinh vật trên thế giới." - Andrew Delbanco
Toàn cảnh về diện mạo của Độc ác
Để biết về độc ác, bạn chỉ cần đứng trên con đường ở Jasper, Texas, vào ngày 7 tháng 6 năm 1998, nơi ba người đàn ông da trắng ngỏ lời cho quá giang một người đàn ông da đen 49 tuổi, James Byrd Jr., đang trên đường về nhà từ một bữa tiệc kỷ niệm. Thay vì chở anh ta đến nơi cần đến, họ đánh, đá, và tra tấn anh chỉ vì màu da, và rồi xịt sơn đen lên mặt anh trước khi trói cổ chân anh vào đuôi xe tải của họ. Họ phóng ga chạy trên một con đường hoang vắng, kéo lê anh gần ba dặm, anh cố gắng ngẩng đầu lên, nhưng da thì bị tróc, xương thì bị gãy, và cùi chỏ thì nát cả. Khi đụng phải một ống cống, đầu và cánh tay phải của anh bị đứt lìa. Những gì còn lại là tấm thân bị vứt trước cửa một nhà thờ cho đến khi được hội người da đen tìm thấy. Trong bộ phim tài liệu của TNT, The Faces of Fear (Những diện mạo của nỗi sợ hãi), Tiến sĩ Molefi Kete Asante của Đại học Temple cho thấy trên con đường vẫn còn hiện diện một số vòng tròn được vẽ ra để đánh dấu 75 chỗ tìm thấy bộ phận cơ thể của Byrd. "Trên con đường này," Asante nói khẽ, "tôi đang chứng kiến một sự tàn nhẫn vô biên có thể hiện diện trong trái tim con người."
Để biết về độc ác, bạn chỉ cần nhìn những bộ hài cốt còn sót lại ở tòa tháp đôi Trung tâm Thương mại Thế giới ở Manhattan, nơi hai máy bay Mỹ bị không tặc khống chế đã cướp đi mạng sống của hàng nghìn người, và nhớ lại những lời của Osama bin Laden: "Chúng tôi không phân biệt giữa người mặc quân phục và thường dân. Trong fatwa (sắc lệnh Hồi giáo) này họ đều là mục tiêu." Rất nhiều công nhân mới chỉ vừa pha tách cà phê sáng đã phải nhảy ra khỏi cửa sổ để chết, hoặc chỉ chờ đợi cả tòa nhà kì vĩ này sụp đổ lên người họ.
Khái niệm độc ác là một thứ đã rất cổ xưa. Nó có khi lại là một nguyên mẫu trong mỗi chúng ta mà ta không thể diệt trừ tận gốc được. Andrew Delbanco đã nói trong quyển sách của mình, The Death of Satan (Cái chết của Satan), rằng người Mỹ đã mất đi khái niệm về độc ác, và ông bàn về cách ta trở nên dung túng cho rất nhiều hình thức độc ác. Nó càng ngày càng rõ ràng, nhưng ta lại mất đi vốn từ để miêu tả nó, và những lời giải thích chưa bao giờ tồi tệ hơn. Những vụ án về thù ghét, bạo lực, và nhẫn tâm diễn ra không ngừng càng làm sáng tỏ rằng có những người dự định làm điều ác, và chúng ta phải cảnh giác. Các nhà pháp chứng đang cố gắng tìm ra một cách lý giải cụ thể hơn trước tòa, để hệ quả pháp lý được quyết định chính xác.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tâm lý học
RandomMình không sở hữu nội dung nào, lưu để đọc offline! *Tuy nhiên mình có chỉnh sửa một vài câu (rất ít) và cắt bớt một số đoạn mình thấy không cần thiết!