Ngoại truyện 1

911 33 3
                                    

1/

Buổi sáng thức dậy, không thấy mẹ đâu cả.

Yuki chạy quanh khắp nhà tìm kiếm. Nhưng không gặp mẹ mà lại gặp các yêu ma mặt mày bặm trợn hung tợn, bản thân Yuki vốn cũng là yêu ma nên nhìn họ thì cảm thấy lạ lẫm hơn là sợ sệt.

Yuki cũng chẳng để tâm đến họ mấy nên cứ ưu tiên việc chạy đi kiếm mẹ. Nó chạy lon ton một lúc thì va vào chân một ai đó rồi té bật ngửa ra sau.

Một ông chú có khuôn mặt lãng tử thân bận áo xanh chìm, chú ấy không có cổ, đầu thì lủng lẳng nhìn chằm chằm vào Yuki rồi hỏi:

"Hm? Sao lại có con nít ở đây?

Cháu là con nhà ai vậy?"

Yuki định trả lời thì tiếng Kejoro từ đằng sau trả lời trước nó:

" Đứa bé này là thiếu chủ của chúng ta đấy, Kubinashi!"

Nó quay lại thấy cô Kejoro thì mừng quýnh lên chạy lại ôm đùi cô hỏi liên tục, có lẽ Kejoro là người duy nhất nó biết và tin tưởng:

"Cô Kejoro! Cô có thấy mẹ cháu đâu không?

Cháu không tìm thấy mẹ! Mẹ đâu rồi?"

Kejoro cúi người xoa đầu nó:
"Bình tĩnh nào! Thiếu chủ! Mẹ cháu đang ở cùng cha cháu phía sau vườn đào đấy.

Đến với họ đi!"

"Ung!"
Yuki gật đầu một cái rồi chạy đi một mạch.

Kubinashi ở phía sau vẫn chưa hết bàng hoàng hỏi lại Kejoro:
"Thiếu...chủ...là sao?"

"Hôm qua chắc anh xuất hành về muộn nên không biết..."

"Biết gì..?"

"Phu nhân đệ tam của chúng ta đã trở về...

Cùng với món quà nhỏ đó"

Yuki chạy trên thềm nhà ra phía sau. Thấy từ phía xa, mẹ mình đang nằm gối đầu lên đùi một người đàn ông đẹp trai đang cười hiền hậu vuốt đầu mẹ của nó, người ấy có mái tóc giống hệt tóc nó chỉ mỗi khác màu. Khuôn mặt của người ấy có chút giống nó.

Nó suy nghĩ trong đầu nhìn chằm chằm vào người đàn ông đẹp trai đó:
"Theo lời cô Kejoro nói thì người đó là cha mình thì phải."

Yuki không hề dè dặt, lon ton nhảy xuống vườn chạy bên trước mặt mẹ bằng đôi chân ngắn cũn. Ngắm nhìn khuôn mặt mẹ, mẹ nó đang thiếp đi trông vô cùng yên lành. Yuki yên tâm vươn bàn tay bé nhỏ vuốt gò má hồng hào của mẹ mình. Một giọng nói vang lên phía trên đầu:

"Cháu là ai..?"

Nó ngẩng đầu nhìn rồi nghiêm túc chỉ vào mình sau đó chỉ vào mẹ đang nằm đó trả lời gãy gọn:

"Con là Yuki, con của mẹ Tsurara!"

Người đàn ông đẹp trai mở to mắt nhìn bàng quàng không nói gì, Yuki cảm thấy có chút căng thẳng, e dè giọng run run :

" Con cùng mẹ đến đây để gặp lại cha...

Cô Kejoro nói cha con ở đây nên con mới..."

Người nó ấp úng không dám tiếp tục nói nữa, chỉ cảm thấy có chút ngượng miệng.

Một hồi lâu, nó thấy người đó đưa tay ra vuốt đầu nó, giọng nói vang lên trên đầu có phần nhẹ hơn, nhưng lại cảm thấy ấm áp hơn:

Thương TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ