"Báo đây! Báo đây!"
"Trưỡng nữ Cố gia cùng người tư thông, Mạc Cố liên hôn con đường phía trước còn chưa biết."
"Chuyện lớn, con dâu trước khi cưới thất trinh, trưởng tử Mạc gia đội nón xanh!"
"Hai nhà Mạc Cố mất hết mặt mủi, Cố gia đại tiểu thư tự sát chưa thành!"
....
Thanh âm của đứa nhỏ phát báo vang dội khắp phố lớn ngõ nhỏ, ngày hôm nay các tòa soạn báo lớn đều ra số báo đặc biệt, mà còn đặc biệt bán chạy.
"Báo cáo thiếu tướng, sự tình đã đã điều tra xong, tối hôm qua người cùng ngài...... Nư nhân ấy, là con gái lớn của kế toán cục trưởng Cố Nhất Minh, Cố Tâm Lăng." Nam tử trẻ tuổi cung kính nói.
"Trình Vũ, cậu đến chỗ nào lười biếng hả? Tòa soạn báo đều nhanh hơn tin tức của cậu!" Mấy tờ báo trực tiếp đập tới.
Trình Vũ lật xem một chút, không khỏi xấu hổ, báo chí văn hay tranh đẹp đưa tin, thế nhưng so với phó quan như hắn tra được còn muốn kỹ càng tỉ mỉ, xem ra hắn là thật thất trắc.
"Hoàn hảo, hoàn hảo! Những ký giả này chỉ nhắc đến Cố đại tiểu thư sông tạm bợ trong tửu điếm, không có nhắc đến Thiếu tướng ngài." Trình vũ lật nhìn một hồi, cũng thở dài một hơi.
"Trình vũ, ta Mạc An Lâm là loại người quỵt nợ sao?" Mạc An Lâm trong ánh mắt bắn ra một đạo hàn quang, không kềm chế được khuôn mặt lộ ra nét lạnh lùng nghiêm nghị.
Mạc An Lâm lau chùi một cây súng lục, nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua, "Tối hôm qua đi đến nhà Từ tổng, ta phòng ăn, phòng uống, phòng mùi hương, nhưng bởi vì một con chó mà vô tình bị trúng thuốc. Nhìn thấy cô bé bị tên lưu manh dở trò. Lúc đầu nghĩ là cứu được cô bé từ tên lưu manh kia, không nghĩ tới..."
"Không nghĩ tới thiếu soái ngài chính mình lại biến thành lưu manh." Trình Vũ vừa cười vừa nói, ngữ khí phi thường trêu chọc.
"Trình Vũ, ta có phải hay không đối với cậu thật tốt quá? Tiểu tử da cậu lại ngứa có phải hay không?" Lời còn chưa dứt, ly trà trên bàn một cái ' vèo ' bay thẳng tắp tới người Trình Vũ.Trình Vũ dùng tay tiếp được cái ly, nhấp một ngụm, "Toàn bộ kinh đô, chỉ sợ không có người không biết thiếu soái ngài yêu chó, đặc biệt là đối với quân khuyển yêu thích sâu sắc. Ta xem Từ tổng lý kia cũng hạ đủ bản lãnh a! Là muốn đưa con gái lên trên giường của ngài! Nếu không cũng sẽ không rải tình dượt lên mình con chó."
"Ta còn không có tìm cậu tính sổ đâu! Chụp lén một phần văn kiện thế nhưng lai chậm như vậy? Nếu cậu xuống tay nhanh, thì sự tình đều sẽ không đã xảy ra." Mạc An Lâm trừng mắt nhìn Trình Vũ, liếc mắt một cái, bọn họ mặc dù là quan hệ cấp tên cấp dưới, nhưng chơi thân từ nhỏ cũng xem như bạn bè.
"Ta ban đầu là muốn tìm cô gái kia, cho nàng một số tiền bồi thường. Không nghĩ tới nàng thế nhưng là chị dâu tương lai của ta? Lại còn bị tòa soạn báo huyên náo một trận, thật phiền toái." Mạc An Lâm suy tư một lát, "Trình Vũ, cậu nói ta nên làm sao bây giờ?"
"Đơn giản! Dù sao cũng đã phát sinh loại chuyện này, lấy tích cách của Mạc An Thành, hắn khẳng định muốn tìm Cố gia từ hôn.Thiếu soái nếu thích nữ nhân kia, liền trực tiếp cưới về nhà; nếu không thích, liền giúp nàng áp xuống tin đồn nhảm nhí đó, cho nàng một số tiền, mặt khác tìm cho nàng một môn hôn nhân." Trình Vũ không cần nghĩ ngợi nói, "Bất quá, đêm nay còn có nhiệm vụ. Chuyện của đại tiểu thư Cố gia, còn cần thời gian một chút mới được."
"Thiếu soái, tối hôm qua cảm giác như thế nào? Ngài thích Cố gia đại tiểu thư kia sao? Ngày hôm qua là lần đầu tiên ngài cùng nữ nhân......" Trình Vũ bày ra bộ dạng bát quái
.
"Cút!" Mạc An Lâm rống một chữ. Phát sinh chuyện như vậy, hắn đã nén giận đến cực điểm, hắn không nghĩ có người dám trêu chọc, ngay cả Trình Vũ bạn tốt kiêm phó quan đều không thể.Lúc này, Cố Tâm Lăng lạnh nhạt ngồi trên ghế trúc đơn sơ trong khuê phòng, tùy ý lật xem tờ báo, tiếng đứa nhỏ phát báo thét to cũng truyền từ bên ngoài cửa sổ vào.Chỉ là, sắt mặt cô ung dung không màng danh lợi, giông như mọi chuyện đều không có quan hệ với nàng.
Đương nhiên, đây hết thảy vốn cùng cô không có quan hệ, cô chỉ là bộ đội đặc chủng quân y, đang cùng bộ đội tham gia cứu viện, lại gặp tập kích, phần đầu trúng đạn. Lúc cô mở mắt ra, đã trọng sinh vô người đang thắt cổ vì xấu hổ và giận dữ - Cố gia đại tiểu thư Cố Tâm Lăng.
"Đại tiểu thư, tốt xấu ăn một chút đi!" Nha hoàn Bích Vân đem một chén mì hoành thánh nóng hổi đặt trên bàn, lập tức đóng cửa sổ, không muốn thanh âm bên ngoài làm tiểu thư tự sát một lần nữa.
"Đóng cửa sổ làm cái gì? Thời tiết oi bức như thế, vẫn là mở cửa ra đi! Có chút gió thổi vào, người cũng có thể thoải mái một ít." Cố Tâm Lăng cũng không thèm để ý tới thanh âm la hét ầm ĩ bên ngoài.
Buông tờ báo trong tay xuống, Cố Tâm Lăng duỗi người, cô tuy rằng mới vừa xuyên qua đây, nhưng thông qua nội dung báo chí, đại khái hiểu biết rất nhiều chuyện.
Cố Tâm Lăng cũng cảm thấy có chút đói bụng, ngay sau đó bưng lên chén, hỏi: "Hoành thánh từ đâu ra? Không phải nói không cho ta ăn sao? Một khi bị Mạc gia từ hôn, ta liền sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, ai lại tốt bụng như vậy?"
"Đại tiểu thư, hoành thánh này là đại thiếu gia cấp, hắn cũng là thương hại ngài, chỉ nói là chính mình đói bụng muốn ăn, kêu phòng bếp làm đưa vào trong phòng hắn, kêu em lén mang đến cho tiểu thư."Bích Vân lập tức giải thích, "Còn nóng ngài ăn đi! Bích Vân đợi một chút còn phải cầm chén đưa vào phòng đại thiếu gia phòng! Vạn nhất bị phu nhân hoặc là nhị tiểu thư phát hiện, đại thiếu gia cũng sẽ bị liên lụy.""Hắn thương hại ta?" Cố Tâm Lăng cười khổ, ngày xưa uy phong lẫm lẫm làm quân y bộ đội đặc chủng, mới xuyên qua, thế nhưng lưu lạc tới nông nỗi bị người thương hại rồi.
"Đại thiếu gia? Đại ca ta sao? Hắn nhưng trái lại làm người không xấu!" Cố Tâm Lăng tuy rằng không thích bị người khác đồng tình thương hại, nhưng nợ đại thiếu gia Cố gia này phần nhân tình.
"Đại thiếu gia là cả phải lo cho gia đình. Sự tình lần này nháo đến dư luận xôn xao, sợ là còn muốn dựa vào đại thiếu gia cùng lão gia cầu tình. Hiện tại trong nhà trừ bỏ đại thiếu gia, không ai chịu giúp đỡ. Đại thiếu gia nói, hắn sẽ suy xét một chút cùng lão gia mở miệng, buổi tối cùng lão gia đi nói." Bích Vân nghĩ sao nói vậy. Nàng biết vị đại tiểu thư này từ mười hai tuổi mẹ mất, bị đưa về quê, nửa tháng trước bởi vì ở quê mất mùa, một đường xin cơm trở lại kinh đô Cố gia, rất nhiều chuyện lớn trong nhà đều không rõ ràng lắm.
Cố Tâm Lăng gật gật đầu, không nhiều lời, vừa định muốn ăn miếng hoành thánh, "rầm" một tiếng, cửa phòng đã bị đá văng. Nghe động tĩnh bên ngoài, Cố Tâm Lăng liền biết nhất định là người tới không có ý tốt.
💕Các bạn vui vẻ đọc truyện 💕
#ngày đầu 😄😄😄
#nhớ ⭐⭐ để có động lực, yêu yêu các bạn
1414 từ
BẠN ĐANG ĐỌC
Định chế hôn cưng chiều: Thiếu tướng thỉnh rụt rè!
Novela JuvenilĐịnh chế hôn cưng chìu: Thiếu tướng, thỉnh rụt rè! Editor:thaomun69107 Wattpad: @Mun69107 ************************* Trung Quốc và Phương Tây vốn là hai lớp thánh thủ, một khi xuyên qua dân quốc, trọng sinh vào nhà quan, nhập hồn vào một đại tiểu thư...