Phúc vỗ tay một cái, Hương đã hoàn hồn lại. Hương gãi đầu ngốc nghếch, nói:
– Vậy tôi đi ủi đồ cho cậu!
Hương vừa đi ngang qua Phúc thì anh nói:
-Hương à, đừng để ý đến lời của mẹ tôi! Cô cũng đừng rời xa tôi nha, vì có lẽ tôi....đã quen được cô chăm sóc rồi....
(Tên ác ma, lúc quan trọng thì nói nhỏ xíu, làm con ngốc kia không nghe gì cả ><)
– Cậu chủ vừa nói gì vậy? Tôi không nghe rõ!
– Không gì cả! Cô đi làm việc đi!
– Vậy tôi đi!
~~~~~~~~~~~
Tại trường học....
Các học sinh đùa giỡn, nói chuyện rất vui vẻ. Bầu trời trong xanh, tiếng gió êm dịu.... Hương nằm ngủ trong giờ trống tiết dưới cái cây xanh sau trường mà cô mới phát hiện khi đi đổ rác hôm trực vệ sinh...
Gió thổi nhè nhẹ qua tóc Hương, cô mệt mỏi nằm thư giãn. Đột nhiên, tiếng chuông vang lên, Hương thức dậy và đi vào học....
– Mới đi đâu vậy?_ Hạo hỏi Hương
– Tôi đi lòng vòng thôi à!
(Mí người có để ý không?!Phúc không hề hỏi Hương đã ở đâu luôn đấy! Nói cho mí ngươi biết nè, thiệt ra nguyên giờ trống tiết, tên chủ ác ma này đã đứng mãi ở một bên góc khuất nhìn Hương đang ngủ đó. Thế nên biết rồi thì cần gì hỏi đúng không?) Lại bà Yến nhiều truyện léo mép nói
– Lát ra về cậu rảnh không? Tôi mời cậu uống nước._ Hạo
Hương nghe tiếng gõ bàn làm hiệu của Phúc liền quay qua xem.....
– Cô mà đi là chết với tôi!*đưa tay nắm chặt nắm đấm lên*_ Phúc nhép miệng nói không ra tiếng rồi làm dấu cho Hương hiểu và sợ
-*nuốt nước bọt* Đi cũng được nhưng tôi đi với Phúc được không? Hương
– Được, cho cậu ta theo cũng được.*cái mặt hầm hầm nhìn Phúc*
~~~~~~~~~~~~~
Chiều hôm đó.....
Hai tên con trai đang nhìn nhau ngắm nghía, hai con mắt chằm chằm nhìn nhau, thấy vậy Hương hỏi:
– Hai người muốn uống gì?!
– Trà matcha ít sữa!_Phúc
– Coffee!_ Hạo
Vậy là Hương đi gọi nước cho họ và cả cô...
– Hương à, tôi mới mua được quyển sách mà cậu thích nè, tặng cho cậu._ Hạo
– Cám ơn cậu nha!_ Hương
Tên chủ vừa uống nước vừa cọc... Lát sau, Phúc đi vệ sinh, tên ngoài này nhân cơ hội liền.....
– Hương nè, cậu có bạnbtrai chưa?
– Chưa, có gì hông?
– Thiệt ra.... *Chần chừ*
– Chuyện gì?
– Thiệt ra.... tôi rất... rất ....
(Lúc quan trọng thì bị chen ngang :>)
– Ê Lùn, về thôi, trễ rồi!
Đó là cậu chủ Phúc rất đúng lúc luôn :)....
– Đúng ha! Vậy về thôi. Mà lúc nãy cậu tính nói gì với tôi vậy Hạo?
Hương vừa hỏi là Phúc liền hiểu Hạo muốn nói gì, anh vui thầm vì bản thân đã đến rất đúng lúc....
– À không, không có gì! Chuyện cũng không quan trọng đâu. Thôi, chúng ta về!!
Tên Hạo mất hết hứng nên đành bó tay đi về....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở nhà.....
– Cô đi pha cho tôi ly trà xanh rồi đem lên phòng cho tôi!
Phúc nói rồi đi lên phòng với một phong thái ngầu dã man...
– Hai đứa về rồi à?_ ông chủ cũng vừa về
– Dạ chào ông chủ!
– À Phúc ơi, ngày mai ba với mẹ phải đi công tác, con ở nhà lo mà học hành đi biết chưa?!_ ông chủ
– Dạ con biết rồi!!!_ Phúc hét lớn trả lời
– Con ở nhà chăm sóc tốt cho nó nha Hương! Ông bà đi gần 1 tháng mới về, có chuyện gì cứ gọi cho ông nha!
– Dạ, con biết rồi thưa ông chủ!
~~~~~~~~~~~~~~
Trên phòng Phúc......
– Cậu chủ, tôi để trà trên bàn cho cậu nha!
Phúc đang tắm nên Hương để trà trên bàn cho anh. Thấy trên bàn Phúc đang ghi ghi chép chép gì đó. Vừa tính mở ra xem thì một bàn tay liền chặn lại.....
– Á cậu chủ!
– Ai cho cô tự tiện xem đồ của tôi?
– Tôi...tôi....
Tự nhiên Phúc đẩy Hương, chặn hai tay hai bên không cho Hương ra....
– Cậu làm gì vậy? Tôi chưa xem gì cả mà!
– Dám tự tiện động vào đồ của tôi, để xem tôi xử lý cô thế nào....
– Cậu tính làm gì vậy?
Phúc tiến sát lại gần Hương , cô hồi hộp không thể thở nổi.... cái rồi không biết vì sao bản thân cô lại nhắm chặt mắt lại....
Phúc đã lại gần và gần hơn.... Anh ấy mỉm cười với khuôn mặt trẻ con của Hương và đã không kìm được khi nhìn cô như thế....

BẠN ĐANG ĐỌC
Cô Nàng Osin Tên Lâm Mai Hương
Short StoryTác giả: Huỳnh Minh Chí Thể loại: Truyện ngắn, ngôn tình, tình yêu, lãng mạng, hài hước Nội dung truyện, sơ yếu lí lịch của nhân vật: Hương 16 tuổi, lớp 11 (vì chưa tới sinh nhật nên chưa 17 tuổi) Phúc: 17 tuổi lớp 11, Khanh 17 tuổi lớp 11, lớp tr...