Hani dựa vào mạn thuyền, có chút buồn bực nhìn vào biển xanh yên tĩnh kia.
Trên đầu là bầu trời trong xanh, ngàn dặm không mây, trong tay cầm ly rượu, ánh mắt lay động nhẹ nhàng rung lên trong làn gió biển, làm những nữ nhân xung quanh trộm nhìn chăm chú.
Từng là đặc công cấp cao của quốc gia, bây giờ là họa sĩ có chút danh tiếng, Hani đối với ánh mắt nhìn mình chăm chú như vậy cũng không xa lạ gì, cũng không phải mẫn cảm như bình thường.
Nhưng là...
Ánh mắt từ mặt biển dời đến Park Junghwa đang đứng cách mình không xa, Hani oai oán cong miệng, cô không thích những người kia, Jjong sao cứ làm mình tức giận thôi.
Này này...
Hani oai oán nhìn thấy Jjong của cô đang cùng một người đàn ông khác nói chuyện với nhau, có chút tức giận cắn cắn môi, đem li rượu trong tay ném vào biển khơi, sửa lại cổ áo sơ mi, bước đi qua, trong khi mọi người còn chưa kịp phản ứng đã nâng tay ôm eo nàng, bất mãn trên mặt biến mất, chỉ còn lại nụ cười sáng lạng như ánh mặt trời.
"Jjong, vị này là?"
Junghwa xoay người nhìn vẻ mặt tươi cười của người đang ôm eo mình, nở một nụ cười: "Hani, tôi đồng ý cho chị đến đây không phải cho chị quấy rối nha, ngoan, nghe lời đi đến đó vẽ tranh."
Ắc...
Trên trán Hani rớt xuống một giọt mồ hôi lạnh.Đối diện là người thừa kế của tập đoàn D, nhìn thấy cô, có chút tò mò hỏi Junghwa: "Park tổng, vị này là?"
"À..." Junghwa tránh tay Hani, nâng tay sờ đầu người kia đang kinh ngạc, "Đây là tỷ tỷ của tôi, Hani, là một họa sĩ."
"Tỷ tỷ..." Người đàn ông này gật đầu nhìn kĩ Hani, lúc này mới xác định người tuấn mỹ trước mặt là nữ tử, cười cười nói với cô "Xin chào, tôi là Hyojin."
Tỷ tỷ... Khóe miệng của Hani co giật vài cái, nhìn ánh mắt đầy thâm thúy của Junghwa, một câu cũng không dám nói, chỉ nâng tay nắm tay Hyojin, nở ra nụ cười "Xin chào."
"Tỷ tỷ thân yêu đi sang đó vẽ tranh đi." Junghwa lại sờ sờ Hani, sủng nịnh mở miệng, sau đó nói với Hyojin, "Tỷ tỷ này thích đi theo tôi, haha."
"Park tổng quả nhiên là một muội muội tốt." Hyojin có chút nịnh nót nói, nhưng không chú ý đến ánh mắt bất mãn của Hani ở một bên.
Bị đuổi đi nơi khác, Hani phồng phồng miệng, lúc không thấy người khác liền hung hăn đạp lan can thuyền.
Jjong đáng ghét, tỷ tỷ cái gì hừ! Junghwa nói chuyện với Hyojin xong lại đi ra, ánh mắt nhìn đến Hani có chút vắng vẻ, đội nhiên cảm giác có chút mềm lòng.
Nhưng là... Nam nữ đều muốn ăn... -_-
Trong đầu hiện lên í nghĩ này, một ngọn lửa vô danh lại dấy lên nàng cắn cắn môi, đè ép mong muốn đi qua dỗ dành đứa trẻ to xác kia, Junghwa đi thẳng vào trong khoang thuyền.
Thời gian trôi qua, mặt trời từ phía tây lặn xuống chân trời, trong khoang thuyền bắt đầu khiêu vũ cuồng loạn. Hani đứng ở một góc sáng nhìn Junghwa và người khác khiêu vũ, giấm chua cả ngày lại đậm thêm làm cô muốn bùng nổ.