_Trường cao trung Rakuzan, sáng sớm ngày hôm sau_
Mibuchi Reo, khép nép xuất hiện nơi phía sau cánh cửa phòng học, anh chàng vốn định bụng tới gặp Akashi để trần thuật vụ lỗi hẹn tối qua. Thế mà, vừa khi tia mắt rụt rè chạm tới mái tóc son đỏ của vị đội trưởng, mọi dũng khí trong anh tích tắc biến mất sạch.
Chẳng hiểu làm sao, trái tim anh chực hờ nhói lên khi trông thấy gương mặt non nớt của thiếu niên đang ngủ gục trên bàn học. Mibuchi lơ mơ thầm nghĩ, chẳng lẽ cậu đã thức cả đêm qua, chỉ để chờ bọn họ tới!???
Hayama phía sau nhướn mày kỳ thị anh nhát gan, trong khi Nebuya sốt ruột giục anh dũng cảm đi " tạ tội" với tiểu đế vương tóc đỏ. Ừ thì họ là những người hẹn cậu ngắm nguyệt thực, nhưng đến lúc thì giữa đường lại bị tên khốn nào đó mục kích, rồi trói cả ba ném vào nhà vệ sinh công cộng... nói cho cùng, cũng đâu phải lỗi của họ muốn. Còn không kể đến việc cả ba đã thảm thương làm tình nguyện viên_ cả đêm cùng lũ muỗi hiến máu nhân đạo. Vậy nên, nếu phải hứng chịu cả cơn thịnh nộ từ Akashi, chẳng phải oan uổng quá rồi sao???
Mibuchi nhìn hai đồng đội, không nói không rằng, chỉ có một cái lắc đầu phiền não. Nebuya sốt ruột đẩy anh ra, tự mình xung phong...Nhưng khi bản thân trực tiếp mục sở thị, thanh niên to xác tức thì hối hận vì EQ thấp, coi nhẹ sự cảnh báo của Mibuchi.
Sự nhốn nháo của họ dù chỉ bằng những hành động không đủ phát ra tiếng, cũng có thể khiến Akashi bất giác giật mình. Có lẽ, trải qua một đêm đầy biến động, dư âm của nó khiến các giác quan nơi cậu mẫn cảm bất thường. Một thoáng hoảng hốt hiện ra trên gương mặt nhợt nhạt, một cái nhíu mày bất an, rồi đôi rèm mi liền sửng sốt mở ra.
Akashi thình lình bị kéo khỏi giấc ngủ mỏi mòn, trân trân nhìn họ dưới ánh mắt đờ đẫn, thần sắc mông lung, như thể vừa đọa lạc linh hồn trong cõi ám muội vô biên. Mất một phút để cậu an định lại tâm trí, mà đối với ba người kia, giống như dài mất một năm của nỗi lo sợ.
"Sei-chan, em làm sao thế, bị ốm à???"- Mibuchi tinh tế nhìn tới sắc diện nhợt nhạt và vết đỏ bầm trên môi Akashi, lấy làm sốt ruột hỏi.
"Mọi người...cả ba... không sao thì hay rồi..."
Akashi nhìn lướt qua từng người, khẽ thì thầm. Cậu hiểu rõ, Mibuchi hẳn thắc mắc_ khi anh còn chưa kịp nói mà cậu đã biết về biến cố xảy ra với họ. Nhưng không để ba người đồng đội có cơ hội chất vấn, cậu tiếp tục: " tôi hơi mệt, nên giờ sẽ xuống phòng y tế. Không có việc đừng tìm tôi!"
"...., được rồi, em nghỉ ngơi đi..."- Nhận thấy Akashi có ý né tránh nên Mibuchi đành nhoẻn miệng cười méo mó, cố xua tan đi những ý nghĩ kỳ quặc vừa bất chợt lóe lên trong đầu...
.
.
.
Ánh nắng ban trưa gay gắt hắt vào tấm cửa sổ thủy tinh, mảnh rèm thưa dù được kéo lại quá nửa, vẫn không sao làm giảm đi sự oi bức của mùa hè. Bản thân cũng là xa lạ với tiết trời của đất nước "bên kia trái đất", Nash đang suy tư gác tay trên trán, rất nhanh đã phải nhoài người bật dậy để mở điều hòa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NashAka] Nguyệt thực
FanfictionCp: Nash Gold Jr x Akashi Seijuro Tình yêu của một ác quỷ, liệu có thể nào trở thành đóa hồng thơm ngát..., hay chỉ khiến hắn hoá ra một kẻ lạc giới, muôn khiếp lưu đày trong ngục tối bi thương!? Còn khối tình cuồng điên của hắn, cậu ta là vầng tră...