qua hôm sau, con số giảm xuống chỉ còn ba ngày.
tôi nhận ra yoongi dần trở nên thoải mái hơn mỗi khi có tôi bên cạnh, thậm chí cậu còn tâm sự cho tôi nghe về những vấn đề cậu gặp phải trong cuộc sống, và chúng đã khiến cậu khó chịu, phiền não ra sao.
tôi biết yoongi đã hoàn toàn vỡ vụn, bị phá hủy triệt để, bị dày vò đến tận cùng.
bố của cậu đáng ra nên đối xử với cậu thật dịu dàng và ân cần hơn.
ông ấy nên kiềm chế những từ ngữ miệt thị, và những cú đấm mạnh bạo của chính mình.
nhưng mặc dù bị chính bố ruột của mình dày vò,
mặc dù những nỗi đau vẫn cứ cấu xé từng tấc da thịt cậu,
mặc cho bao nỗi sợ vẫn cứ tìm đến, gặm nhấm và hủy hoại cậu tận xương tận tủy,
cậu vẫn tồn tại.
cậu vẫn học cách cư xử lịch sự và nhã nhặn, vẫn biết yêu, biết nhớ, biết tự chữa lành những vết sẹo và xoa dịu những cơn đau, vẫn biết cách hít thở và vẫn sống trọn đời mình một cách thật ý nghĩa.
tôi nghĩ, đó chính là lý do khiến tôi không ngừng trân quý và yêu thương cậu nhiều thật nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
TWELVE DAYS ✧ yoonmin [TRANS]
FanfictionPark Jimin có thể thấy được thời gian còn lại của cuộc đời đang đếm ngược trên đầu mọi người, khi con số lùi về 0, người ấy sẽ chết. Yoongi chỉ còn mười hai ngày để sống, và Jimin tò mò muốn biết điều gì đã khiến cuộc sống của anh trở nên ngắn ngủi...